Đêm đó, Tống Vĩnh Kỳ dẫn Ôn Yến hồi cung.
Ôn Yến vốn định để Khổ Nhi ở Tư Không phủ, nhưng nàng ta kiên trì muốn vào cung với Ôn Yến, Ôn Yến không ngăn nổi nàng ta, chỉ có thể dẫn nàng ta hồi cung.
Bệnh đậu mùa lần này, dường như một vở hài kịch, tham gia vào còn có văn võ bá quan, truyền ra thật sự là một trò cười mà.
Lý Tuân đã từng nói một câu với Trần Nguyên Khánh ở trên triều, đó chính là chứng thực Thiên Sơn không có mắc bệnh đậu mùa, hắn sẽ thực hiện chín chín tám mươi mốt cái quỳ bái đến Tư Không phủ thỉnh tội. Tống Vĩnh Kỳ trong lòng hiểu rõ, lời Trần Nguyên Khánh sẽ không giả, Thiên Sơn quả thật mắc bệnh đậu mùa, cho nên, Tống Vĩnh Kỳ không định truy cứu chuyện này.
Chỉ là, không ngờ sáng sớm ngày hôm sau, Trần Nguyên Khánh đã từ phía Đông của Tư Không phủ cả đường quỳ bái mà đến, đến cửa lớn của Tư Không phủ cầu kiến Tư Không đại nhân.
Tư Không đại nhân không làm khó hắn, nhẹ nhàng khuyên vài câu, chuyện này coi như kết thúc tại đó.
Trần Nguyên Khánh buổi chiều vào cung, cầu kiến Tống Vĩnh Kỳ.
Tống Vĩnh Kỳ nhớ đến thái độ ngang ngược của hắn trên triều, trong lòng liền không vui, cho nên để Chung Chương đuổi hắn ra khỏi cung.
Trong Vĩnh Minh cung, Khanh Nhi ngồi trên ghế trúc trước hiên.
Người hầu hạ bên cạnh cô ta thay đổi liên tục, hôm nay cũng vậy, là vừa mới đổi được vài ngày.
“Tiểu thư, dùng thiện thôi!” Thanh Hoa bước lên nhẹ nhàng nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630845/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.