Hắn cách Ôn Yến rất gần, mà đám người Tống Vĩnh Kỳ, Chung Chương, Lãnh Ninh, Lý Luân đều tương đối xa, không có người nào dự đoán được hắn sẽ đột nhiên ra tay, tay của hắn bóp cổ của Ôn Yến, hai mắt bởi vì hận ý mà đỏ như máu. Hắn hạ thủ rất nặng, muốn lập tức vặn gãy cổ của Ôn Yến. Nhưng hắn lại không được như ý, bởi vì khi tay của hắn bóp cổ của Ôn Yến, Tống Vĩnh Kỳ đã kinh hô, thân thể như chim ưng bay đến.
Trong lòng của hắn, bỗng dưng hận Tống Vĩnh Kỳ, nhưng chàng suy cho cùng là Quân Vương, mà hắn là thần tử, hắn có thể đối với chàng không tôn trọng, nhưng không thể động thủ với chàng. Cho nên, khi Tống Vĩnh Kỳ ép sát hắn, đột nhiên hắn nhấc Ôn Yến lên, nhún nhẹ người một cái, phi lên tường mà bay đi.
Thị vệ thấy Tống Vĩnh Kỳ xuất thủ, đều lần lượt đuổi theo, nhưng, võ công Trần Nguyên Khánh cao cường như vậy, giờ phát huy khinh công trốn thoát, thị vệ đâu thể đuổi kịp?
Mà Tống Vĩnh Kỳ thời điểm Trần Nguyên Khánh muốn chạy đã muốn đuổi theo, nhưng, Thiên Sơn phi ra, đứng chắn trước Tống Vĩnh Kỳ, nói: “Chủ nhân có lệnh, có cho phép đuổi theo!”
Thấy Tống Vĩnh Kỳ không tin, Thiên Sơn lại nói: “Tất cả đều nằm trong dự liệu của chủ nhân, Hoàng thượng yên tâm, Trần Nguyên Khánh không phải đối thủ của chủ nhân!”
Tống Vĩnh Kỳ nửa tin nửa ngờ nhìn Thiên Sơn, trong đầu nghĩ đến năng lực của Ôn Yến, cô nhìn thì yếu đuối, nhưng trong lúc nguy cơ, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630843/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.