Ôn Yến ban đầu còn cho rằng Hoàng gia hòa hợp êm thấm, chí ít thì cũng không có quá nhiều lo lắng cho việc lập vị Hoàng đế. Dù sao Hoàng đế cũng chỉ có hai người con trai trợ giúp đắc lực, ba Hoàng tử còn nhỏ tuổi, tư chất đần độn, cộng thêm mẫu phi của ba Hoàng tử có xuất thân thấp kém, vì vậy, tước mắt chỉ có hai người là Tống Vĩnh Kỳ và Tống Vĩnh Cung. Tống Vĩnh Kỳ do Hoàng hậu sinh ra, là Hoàng tử chính thống mà Tống Vĩnh Cung lại do Du phi sinh, là con trưởng, nỗi lo lắng của Hoàng vị chỉ đơn giản là lập trưởng hay lập chính thống.
“Hoàng huynh của chàng muốn làm Hoàng đế?” Ôn Yến nói ra câu này cũng có hơi kinh hồn bạt vía, cô thật sự không muốn Tống Vĩnh Kỳ bị cuốn vào vòng xoáy tranh đoạt Hoàng vị, nếu như không cẩn thận rất dễ vạn kiếp bất phục.
Tống Vĩnh Kỳ thở ra một hơi: “Bây giờ đúng là huynh ấy có ý nghĩ như vậy, có lẽ là do lòng đố kỵ mà thành. Nếu như bổn vương lập vị sớm hơn thì huynh ấy chưa chắc đã có ý kiến nhưng bây giờ huynh ấy và bổn vương đã nảy sinh hiềm khích, huynh ấy sẽ không muốn bổn vương được sống tốt. Hơn nữa, năm nay Phụ hoàng mới chỉ bốn mươi ba, đang độ tuổi trung niên, cho dù huynh ấy muốn làm Hoàng đế cũng sẽ không tính sớm như vậy.”
Người cổ đại lập gia đình sớm cũng sinh con sớm, Hoàng đế mười sáu tuổi đã có Tống Vĩnh Cung, năm nay Tống Vĩnh Cung vừa mới hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630757/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.