Từ lúc lên Y Mẫn đã rất nghiêm túc lái xe, mắt nhìn thẳng về phía trước không hề nhích mắt nhìn xem trận cảnh cấm trẻ em dưới 18 đằng sau xe.
Kỳ thật cô đang rất nghiêm túc ngẫm nghĩ từ lúc nào cô trở nên nhân hóa làm osin cho người khác rồi, cô không có nhìn lén đâu, cô thề á.
Bởi không nhìn cô cũng có thể nghe thấy âm thanh sống từ phía xe không ngừng vang dội.
Tiệp Hạo thở dốc một hơi:"Cậu đã là người yêu của tôi thì việc này có là gì?"
Tiệp Hạo ngập ngừng:"Chịu chút...tôi nhét vào đây..."
Giọng Lăng Hi lộ rõ sự đau đớn:"Rất đau...tôi không cho phép..."
Bên dưới xe lắc mạnh một chút, Y Mẫn nín thở lắng nghe mặt khác giữ chặt tay lái vững vàng.
Tiệp Hạo mím môi rõ ràng là dùng sức đẩy mạnh:"Chịu chút đi....uh...hơi chật.."
Lăng Hi:"Bỏ ra..a mau bỏ ra! Đau quá!"
Nghe Lăng Hi la oái oái, Y Mẫn run môi mắt cố nhìn đường mặt nghiêm túc tai cố gắng không đỏ lên.
Tiệp Hạo:"Chịu chút sẽ tốt thôi, tôi động nhé?"
Lăng Hi nghiến răng:"Đau...a tôi giết anh a!"
Tai Y Mẫn đã đỏ đến mức nhỏ ra máu, cô tức tối không nghe được nữa phanh kít quay người lại rống lên:"Hai người tiết chế một chút có được hay không?" Làm ơn để ý đến cảm nhận của một cô gái nhỏ tuổi như tôi có được hay không!!!!!!
Lăng Hi chớp mắt nhìn Tiệp Hạo rồi lại liếc sang Y Mẫn, có chút không hiểu hỏi:"Tiết chế gì?"
"Tiết chế...tiết...khụ...hai người cứ tiếp tục." Y Mẫn xoay người lại thản nhiên lái xe tiếp. Trong lòng không ngừng hào hét -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoang-mat-the-treu-choc-zombie/194601/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.