Thấy hai người dùng ánh mắt căm phẫn nhìn mình, Lăng Hi bỗng có chút mạc danh kì diệu. Cậu rõ ràng không có đắc tội ai nha.
Biết bản tính Lăng Hi vốn là thế, cho nên Y Mẫn cũng không chấp nhặt, càng để ý thì chỉ có bản thân mình tức chết thôi. Vì vậy Y Mẫn rất tỉnh táo nghiêm túc lái xe.
Đương nhiên suy nghĩ này không bao gồm cả Tiệp Hạo người mới quen biết trong tình cảnh không mấy tốt đẹp. Tiệp Hạo cau mày. Rất rõ ràng hắn không hài lòng với bạn hợp tác này, cực kì không hài lòng.
Grừ! Rầm!
Âm thanh này dĩ nhiên là có bạn sói ngu ngốc nào đó đâm đầu vào đuôi xe Lăng Hi. Sau đó là yên tĩnh.
Y Mẫn nhếch môi cười. May còn có cái xe biến thái này bằng không cả bọn sẽ lao xuống mương mất. Tuy đuôi xe cứng cáp chịu được lực nhưng có hơn 10.10³N tác động xe vẫn bị chếch hướng suýt lệt khỏi đại lộ lủi vào bụi cây.
Lăng Hi nhướng mày. Này thì a, chơi rất vui. Bất quá lấy mạng bồi mất, sau này chơi bằng cái gì?
Thế nên, trong ánh mắt tròn xoe của hai người cậu quơ tay lục lọi dưới sàn lấy ra một quả lựu đạn, kéo khoá mở cửa xe ném thẳng về phía đàn sói đang ngông nghênh lủi vào đuôi xe họ.
Boom!
Sau đó, vẫn là yên tĩnh với âm thanh sột soạt cùng mùi thơm của thịt toả ra.
Ọt! Ọt!
"Chậc...biết vậy chừa một con làm thịt ăn rồi. Aii, lại phải ăn lương khô rồi." Ngữ khí Lăng Hi tràn đầy tiếc nuối, tay xoa bụng chun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoang-mat-the-treu-choc-zombie/194594/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.