Chương trước
Chương sau
Lãnh chúa Y Tung ngồi bên chiếc bàn thấp bên trên có bản đồ của thế giới. Người mỗi ngày vẫn đang tính toán cho cuộc xâu xé Hoa Nam từ sau cuộc gặp gỡ với vua Lãnh Bắc ở thành Chẩng. Cả thế giới đã quen với cục diện hiện tại nên một cuộc chiến tranh lớn diễn ra sẽ là một biến cố lớn cho toàn nhân loại. Con người dù sao cũng đã trải qua nhiều cuộc chiến cũng như thế giới đã trải qua nhiều cuộc phân chia cho đến trật tự hiện tại.

“Sẽ thế nào khi Hoa Nam bị xoá sổ và ta là vua của một nửa thế giới? Những gì nhân loại biết từ sau Kỷ Câm Lặng là bốn quốc gia lớn và cục diện đó đã được duy trì mấy ngàn năm, trước đó toàn thế giới không một ai biết chuyện gì đã xảy ra, sử sách cũng không lưu lại gì cho hậu thế. Nay vua Lãnh Bắc một lòng muốn chiếm phía bắc Hoa Nam chẳng phải là một bước để bình định thế giới và thay đổi hiện trạng hiện tại sao? Ta cũng muốn dựng nghiệp lớn nên cuộc chiến này không phải chỉ để trả đũa Xơng Ngỵ mà còn là để thế giới biết khả năng của ta. A Man Khắc, ngươi nghĩ ta ngu ngốc không biết dự định của ngươi sao? Nếu đã muốn khuấy động thế giới thì ta đây cũng có thể làm được. Những tháng ngày nhún nhường nhàm chán đã qua rồi, và thế giới sẽ phải nhớ tới Lãnh chúa Y Tung ta đây!”

Y Tung nói với chính mình khi ngón tay đang di chuyển xung quanh đường biên giới của Hoa Nam trên bản đồ. Kế hoạch của Lãnh chúa đã không cho phép quận chúa Y La biết vì người hiểu Y La sẽ không bao giờ ủng hộ chiến tranh. Đối với Lãnh chúa giờ đây quận chúa chỉ còn là một kẻ không có giá trị sử dụng khi ý chí hai người không giống nhau và từ khi loại Y La khỏi vị trí cầm quân thì Y Tung đã chẳng còn xem trọng ý kiến của nàng. Người gửi mật lệnh đi khắp nơi để các quan nơi khác chuẩn bị luyện binh, chỉ cần có lệnh của Lãnh chúa là tất cả sẽ xuất quân. Người chỉ đang chờ động tĩnh của Lãnh Bắc, thời hạn giao hẹn sáu tháng trước đó đang cận kề, trước lúc khởi binh người muốn tặng hoàng tử Xơng Ngỵ một món quà lớn. Trong vài ngày nữa đoàn sứ giả của Ngạn Tây sẽ đến thăm Hoa Nam, việc này đã được thông báo cho vua Hoa Nam biết, tính chất chuyến đi cũng như những lần trước là để kết chặt liên minh Tây - Nam. Phương bắc đang duyệt binh, tin tức này không thể giấu kín nhưng việc vua A Man Khắc nhân rộng binh đoàn không phải chuyện gì lạ đối với các quốc gia, ngay cả hoàng tử Xơng Ngỵ biết rõ chủ ý của vua Lãnh Bắc nhưng vẫn có tâm trạng rời Cấm Thành trước ngày đại lễ Nối Ngôi đủ thấy sự tin tưởng vào liên minh hai nước Ngạn Tây và Hoa Nam lớn như thế nào.

“Chỉ tiếc là lần trước ngươi đã để quên đồ ở quảng trường Thiên Địa. Lần này sứ thần của ta sẽ gửi trả nó lại cho ngươi, hoàng tử Hoa Nam đúng là đã đến lúc phải gánh vác chuyện của quốc gia rồi!”

*

Quận chúa Y La nhận lệnh Lãnh chúa chuẩn bị lễ vật và tuỳ tùng đưa sang Hoa Nam trong vài ngày tới. Từ khi trao trả binh quyền nàng chỉ lo những chuyện vặt vãnh hay lễ nghi của triều đình, ít được tham gia chính sự. Nay Lãnh chúa muốn đưa sứ thần sang thăm Hoa Nam khiến nàng cảm thấy có phần yên tâm rằng Y Tung cũng hiểu phải trái và tầm quan trọng của việc liên minh. Y La hiểu rõ sự ngầm đố kỵ của anh trai nàng dành cho Xơng Ngỵ, tính cách ngạo mạn của Y Tung không cho phép người chịu kém phần hơn kẻ khác, nhưng chuyện quốc gia là chuyện lớn nên có lẽ người hiểu nên phải làm gì sẽ tốt cho dân chúng.

Không bao lâu nữa Xơng Ngỵ sẽ trở thành vua của Hoa Nam, chuyến viếng thăm lần này đặc biệt quan trọng khi Lãnh chúa muốn cưới công chúa Hoa Nam và lập nàng là hoàng hậu Ngạn Tây, việc liên minh sẽ càng chặt chẽ khi hai hoàng tộc trở thành người một nhà.Y La rất ủng hộ ý kiến này của Lãnh chúa. Nàng sẽ đại diện Ngạn Tây đi sứ Hoa Nam theo lệnh Lãnh chúa cũng phần nào cho thấy anh trai nàng vẫn xem trọng nàng.

Quận chúa Y La dẫn theo vài tùy tùng vào gặp Lãnh chúa trước khi đi sang Hoa Nam. Y Tung vui vẻ đón nàng vào điện, nghe nàng trình bày về kế hoạch chuyến đi sắp tới. Lãnh chúa gật gù tỏ ý hài lòng với sự xếp đặt của Y La.

- Đúng là ta sáng suốt khi giao việc này cho quận chúa. Khi công chúa Hoa Nam lên làm hoàng hậu của ta thì liên minh hai nước sẽ chặt chẽ hơn, cả ta và Xơng Ngỵ về sau không cần phải dè chừng lẫn nhau nữa, A Man Khắc cũng sẽ không còn ý định đánh xuống phía nam. Hoà bình thế giới sẽ được duy trì như hiện tại, dân chúng sẽ có cuộc sống hạnh phúc. Quận chúa nói xem, suy nghĩ này của ta có đúng không?

Y Tung ra chiều trầm ngâm và từ tốn.

- Anh trai có suy nghĩ rất đúng! Hoà bình cho dân chúng là quan trọng nhất. Chuyến đi này em sẽ cố gắng thành công, không phụ sự tin tưởng của Lãnh chúa.

Y La khấp khởi trong lòng đáp lại.

- Quận chúa cứ về biệt điện riêng nghỉ ngơi để hôm sau khởi hành đi Hoa Nam. Đường đi dài ngày nên cần bảo đảm sức khoẻ, ta không muốn quận chúa bị bệnh hay sức khoẻ bị ảnh hưởng gì. Ta chỉ có quận chúa là em gái, không thể tìm được người thứ hai nữa đâu.

- Anh trai yên tâm! Em rất khoẻ, chuyến đi này không có gì là vất vả cả. Em xin phép về, sáng mai sẽ lên đường. Anh trai ở lại giữ gìn sức khoẻ, chờ tin vui của em.

Y La cúi đầu hành lễ với Lãnh chúa rồi cùng tuỳ tùng rời đi. Nàng cảm thấy rất vui, dẫu đã mất binh quyền nhưng đổi lại Y Tung đã trở thành Lãnh chúa sáng suốt và vẫn xem trọng nàng thì mọi chuyện trước đó đã không còn quan trọng nữa.

*

Vua Hoa Nam nhận được thư báo đoàn sứ thần Ngạn Tây do quận chúa Y La dẫn đầu sẽ sang thăm thì cho người tất bật chuẩn bị lễ tiếp đón. Hoàng tử Xơng Ngỵ đã rời Cấm Thành nhiều ngày vẫn chưa về lại nên có lẽ cuộc viếng thăm này hoàng tử sẽ vắng mặt. Vua Hoa Nam vẫn luôn tin tưởng hoàng tử thông minh, biết chừng mực nên không mấy lo lắng cho chuyến đi của người. Chỉ là dạo gần đây nghe tin ở thành Hãn có cuộc thảm sát do một cô gái trẻ gây ra đã khiến phía nam có nhiều cuộc truy lùng. Vua Hoa Nam phải ra lệnh điều binh dàn xếp cấm bọn người đánh thuê làm càn. Lần cuối nhận tin là cô gái đó cùng đồng bọn đã thoát được trên một chiếc thuyền ra Uông Đông Đại Đảo. Việc như thế sẽ khiến hoàng tử muốn giải quyết nên nhà vua đang lo ngày đại lễ Nối Ngôi lại sẽ bị hoàng tử viện lý do đó mà kéo dài thêm. Cuộc tranh đấu ngầm của hai vị hoàng tử dẫu sao cũng không che mắt được người nên càng sớm truyền ngôi lại cho Xơng Ngỵ sẽ khiến cuộc tranh đấu quyền vị kết thúc sớm hơn, có lẽ đó là cách mà vua Hoa Nam cho rằng thỏa đáng nhất để hai đứa con trai không phải chém giết lẫn nhau. Dẫu cho trưởng hoàng tử Xơng Lư không cam lòng thì quyết định này vua Hoa Nam cho là đúng đắn nhất. Quan viên trong triều không một ai về phe trưởng hoàng tử vì nhìn thấy rõ khả năng của Xơng Ngỵ cũng như quyết định của nhà vua. Điều này càng khiến nhà vua muốn mau thoái vị, chỉ sợ cục diện an toàn sẽ bị thay đổi nếu thời gian kéo dài.

Trưởng hoàng tử Xơng Lư theo lệnh vua ra cổng thành tiếp đón quận chúa Y La. Người có vẻ đã chẳng trong mong gì ở Lãnh chúa Y Tung khi mà ngày Xơng Ngỵ lên ngôi đang cận kề thì Lãnh chúa lại đưa em gái sang thăm Hoa Nam. Kế hoạch của người trước đó xem như đã thất bại. Không ngờ Lãnh chúa Y Tung ngạo mạn nổi tiếng cũng phải nhún nhường Xơng Ngỵ, kẻ giờ đây đang rong chơi ở một nơi nào đó trước khi về lại Cấm Thành làm vua. Đại cuộc đã định rằng Xơng Lư thua cuộc trước em trai của mình nên bản thân cũng đã đâm ra chán nản, không còn tâm trí để tranh đấu với Xơng Ngỵ nữa rồi. Người cho rằng bản thân phải chịu thua thiệt không có cách nào đảo ngược được tình thế trước mắt, mộng đế vương đã tiêu tan. Người dẫn đầu đoàn tuỳ tùng cùng một vài quan lại đứng chờ quận chúa Ngạn Tây đến. Đoàn người ngựa đông đúc đã xuất hiện từ xa, những lá cờ màu xanh lá có hình đầu báo đen xuất hiện, Xơng Lư nhìn có chút mỉa mai.

“Báo đen gì chứ, cũng chỉ là một con mèo nhỏ mà thôi!”

Xơng Lư bước đến giữa lối đi lớn khi đoàn sứ thần của Ngạn Tây đã đến cổng cung vua và dừng lại. Quận chúa Y La mặc lễ phục Ngạn Tây thêu nhiều hoa văn trên nền vải màu đen có ống tay áo làm bằng da thú ôm lấy cổ tay nàng. Chân đi giày cao cổ cũng làm bằng da thú bóng loáng, giắt theo một thanh đoản kiếm, dáng vẻ của người luyện võ khác hẳn với những cô gái bình thường. Phong thái của nữ tướng lĩnh Ngạn Tây khá ung dung và tự tin, nàng bước xuống xe ngựa đi đến trước mặt Xơng Lư hành lễ chào.

- Kính chào trưởng hoàng tử! Thật vinh hạnh khi được đích thân ngài ra tiếp đón.

- Đã lâu không gặp quận chúa, nay ta được là người đầu tiên ra tiếp đón quận chúa cũng là một vinh dự. Quận chúa đi đường xa nhiều ngày có lẽ đã mệt, ta sẽ đưa người vào gặp cha rồi sẽ thu xếp cho quận chúa nghỉ ngơi sớm. Hộ vệ Hoa Nam tiếp rước quận chúa ở biên giới có làm hài lòng quận chúa không? Nếu có gì không phải cứ nói, ta sẽ trị tội họ tắc trách.

- Ngài không cần lo, họ làm việc rất tốt. Ta được họ bảo vệ nên cảm thấy rất yên tâm, lần này ta đến Hoa Nam theo lệnh Lãnh chúa thắt chặt liên minh Tây - Nam, chỉ có chuyện vui thôi.

- Vậy thì tốt quá! Quận chúa lên xe ngựa nghỉ ngơi, chỉ còn một đoạn đường ngắn nữa là vào trong cung Hoa Nam thôi. Cha đang chờ chúng ta ở đại điện.

Quận chúa Y la quay lại xe ngựa của mình. Đoàn người do trưởng hoàng tử Xơng Lư cưỡi ngựa dẫn đầu bắt đầu di chuyển vào trong cung. Y La đưa tay vén rèm cửa sổ nhìn ra ngoài, hai bên lối đi trang trí nhiều hoa cỏ đặc trưng của Hoa Nam. Trên tường thành trước cung treo nhiều lá cờ màu vàng có hình hoa mai đỏ, hương thơm của cỏ cây ngào ngạt khiến tâm trạng quận chúa như cũng vui vẻ hơn.

“Ta sắp gặp lại Xơng Ngỵ rồi, có lẽ lần này nữa thì sau này khi gặp lại địa vị của hắn đã khác. Hai chúng ta không thể đi xa hơn mà chỉ có thể là bạn của nhau. Hắn không thể rời Hoa Nam, rời bỏ trách nhiệm của hắn cũng như ta một lòng hướng về Ngạn Tây. Hơn nữa, ta biết rằng trong lòng hắn không có tình cảm gì đặc biệt dành cho ta cả, có chăng chỉ là một chút cảm tình ít ỏi với ký ức tuổi thơ đôi lần bên nhau. Dẫu không thể thành đôi, cũng chỉ mong hai nước có thể làm liên minh mãi mãi, như thế chúng ta vẫn sẽ mãi là bạn, ngày sau gặp nhau có thể cùng chuyện trò thân thiết.”

*

Vua Hoa Nam ngồi trên ghế ở Tây biệt điện của hoàng hậu, vẻ mặt người có nét rầu rĩ sau khi tiếp đón đoàn sứ thần của Ngạn Tây. Khi quận chúa Y La đề nghị cầu thân cho công chúa Xơng Nhiêu và Lãnh chúa Y Tung đã khiến người bất ngờ. Người rất yên tâm khi Ngạn Tây giờ do Y Tung lãnh đạo vẫn muốn duy trì liên minh nhưng chuyện gả công chúa cho Lãnh chúa thì vua Hoa Nam thật lòng không muốn, nhưng nếu chối từ thì liên minh có nguy cơ gãy đổ. Hoàng hậu nhìn thấy vẻ không vui của nhà vua thì lo lắng, người nghĩ nếu lúc này có Xơng Ngỵ có lẽ hoàng tử sẽ có cách giải quyết.

- Chàng hãy gọi Xơng Ngỵ trở về để cùng giải quyết chuyện này. Thiếp không muốn đưa Xơng Nhiêu sang Ngạn Tây, tính cách Lãnh chúa thế nào thì ai cũng rõ, con gái chúng ta khó mà hạnh phúc được.

- Ta đã ra lệnh cho hộ vệ thân cận hoàng tử đưa tin đi rồi, có lẽ nay mai Xơng Ngỵ sẽ về Cấm Thành. Nhưng cách để giải quyết chuyện này thì khó mà vẹn toàn được, Lãnh Bắc vẫn không ngừng duyệt binh chờ thời cơ nam tiến, giữa lúc này liên minh của chúng ta bị gãy đổ thì nguy cơ chiến tranh sẽ rất lớn. Xơng Ngỵ dẫu tài giỏi nhưng đứng trước thế cuộc lớn lao như thế cũng khó lòng giải quyết. Lãnh chúa muốn cưới công chúa bề ngoài xem ra là ý tốt, như vậy lại càng khó mà chối từ được. Nhưng nếu gả Xơng Nhiêu đi chỉ sợ con bé không được hạnh phúc.

- Chúng ta lần này rơi vào thế khó rồi! Xơng Ngỵ thương Xơng Nhiêu như thế sẽ không bằng lòng chuyện này. Chúng ta phải nghĩ cách bảo vệ con bé!

- Nhưng nhỡ đâu Lãnh chúa sẽ đối tốt với con bé thì sao? Lãnh chúa đã nói rõ là sẽ lập công chúa làm hoàng hậu của Ngạn Tây, chẳng lẽ lại đối xử tệ với công chúa, như vậy không có lợi gì cho Ngạn Tây cả.

- Nhưng con gái chúng ta có bằng lòng cưới Lãnh chúa không? Chàng không thể để con gái chúng ta phải miễn cưỡng như thế được!

- Hay chúng ta hỏi ý kiến của Xơng Nhiêu xem như thế nào? Chuyện này không giải quyết tốt thì người không vui không phải chỉ có Xơng Nhiêu mà cả dân chúng Hoa Nam cũng có nguy cơ phải đối diện với nạn binh đao.

- Con bé còn nhỏ làm sao hiểu hết được chuyện đại sự như thế chứ?

Hoàng hậu bất bình.

- Chuyện này không thể kéo dài được, để càng lâu phía Ngạn Tây sẽ cho rằng chúng ta không nể mặt hoàng tộc. Chỉ có thể kéo dài thêm một hai ngày nữa là phải trả lời quận chúa. Xơng Ngỵ về không kịp hoặc không có hướng giải quyết thì có lẽ phải đành đưa Xơng Nhiêu sang Ngạn Tây.

Vua Hoa Nam có phần bất lực, không nghĩ ra được cách nào để từ chối cuộc hôn nhân này. Người rất yêu thương Xơng Nhiêu, nhưng nếu đem ra so sánh với quốc gia thì không thể vì bảo vệ Xơng Nhiêu lại đem nguy cơ chiến tranh treo trên đầu dân chúng được. Người chỉ còn mong Xơng Ngỵ kịp quay về hoặc ít nhất có thể gửi thư về đưa ra hướng giải quyết chuyện này trong một hai ngày tới.

*

- Lãnh chúa thật là có tâm trạng! Trong lúc ta đang duyệt binh nam tiến thì hắn lại muốn cưới công chúa Hoa Nam. Tâm địa của hắn thật khó lường, Hoa Nam có một đồng minh như thế thật là xui xẻo. Ta sẽ xem xem Lãnh chúa này thủ đoạn đến đâu.

A Man Khắc ngồi ở bàn lớn, xung quanh có các quan thần Lãnh Bắc đang cùng bàn bạc việc đưa quân chiếm miền bắc Hoa Nam trong nay mai thì có thư báo từ Ngạn Tây. Lãnh chúa bảo vua Lãnh Bắc cứ yên tâm với thoả ước trước đó khi tin tức Ngạn Tây kết thân với Hoa Nam truyền đi. A Man Khắc không mấy lo lắng khi hay tin này vì người hiểu Lãnh chúa sẽ không cho qua biến cố ở quảng trường Thiên Địa một cách dễ dàng như vậy. Bao nhiêu năm qua Y Tung vẫn luôn muốn thoát khỏi sự yếu thế so với Hoa Nam lại càng không thích hoàng tử Hoa Nam tài giỏi. Sự bạo ngược của Y Tung khi phải trải qua nhiều cuộc tranh đấu với các tộc ở Ngạn Tây để giữ vững ngôi Lãnh chúa của mình ai ai cũng biết đến. Đất Ngạn Tây mênh mông trù phú, dẫu Y Tung đã thôn tính và hợp nhất phần lớn vùng lãnh thổ nhưng vẫn chưa quy phục hết các tộc ở nhiều nơi nên hắn vẫn còn phải dè chừng nhiều tộc trưởng ở những khu tự trị phía nam. Hoa Nam là đồng minh nhiều năm nhưng chưa bao giờ ủng hộ Y Tung thôn tính phần còn lại của Ngạn Tây như Lãnh chúa trước đó từng làm được. Vua Hoa Nam cho rằng không nên gây chiến sự vì những vùng đất nhỏ nhưng Y Tung cho rằng vua Hoa Nam không muốn Ngạn Tây hợp nhất, e ngại Y Tung trở nên hùng mạnh hơn sẽ gây bất lợi cho Hoa Nam sau này. Bao nhiêu năm qua Y Tung bị hoà ước do Lãnh chúa ngày trước thoả thuận cùng các tộc trưởng và Hoa Nam kìm kẹp, binh quyền không nắm hết trong tay, mọi quyết sách đều phải có ý kiến của quận chúa Y La mà quận chúa cũng như vua Nam Hoa ngăn cản Y Tung triệt hạ các bộ tộc tự trị kia. Sơ hở lần này của hoàng tử Xơng Ngỵ là cơ hội hiếm hoi Y Tung nắm được để có thể thực hiện ý định của hắn. Lần này tham vọng của Y Tung còn lớn hơn nhiều lần trước đó, hắn muốn mượn Lãnh Bắc cùng xoá sổ Hoa Nam. A Man Khắc hiểu rõ điều đó nên lần này người phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng cho kế hoạch nam tiến. Để hoàn thành mục tiêu bình định trở thành vua của toàn thế giới, thống nhất nhân loại, chỉ cần chiếm được Hoa Nam thì Ngạn Tây hay Ưng Đông Đại Đảo và cả những vùng tự trị nhỏ bé kia sẽ không thể nào thoát được. Bức mật đồ tìm thấy trong núi tuyết mười sáu năm trước đã chỉ ra rằng thế giới này chỉ cần một vị vua duy nhất, người đó được gọi là Độc Tôn Đại Đế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.