Hứa Tiểu đặt xong đồ ăn là lập tức rời đi, quay về giường trên trả lời tin nhắn với đám bạn vừa tìm cô ấy.
Tôi khoác chiếc áo khoác dày rồi đi ra ngoài.
Trời sau khi vào đông rất lạnh, tòa nhà ký túc xá của năm tư chẳng có mấy ai, người qua người lại một cách lặng lẽ, tiếng gió lạnh thổi qua rít như tiếng gào thét.
Tôi đi xa một chút, đến đầu cầu thang mới gọi điện cho Chu Gia Dã.
Lần này chỉ đổ chuông vài tiếng là cậu ấy đã bắt máy.
Sau khi nối máy, cậu ấy lên tiếng trước, giọng khàn khàn: “Sao vậy?”
“Chu Gia Dã.” Nhiệt độ ngoài trời rất lạnh, tôi co người lại: “Có phải cậu về Đế Đô rồi phải không?”
Im lặng một lúc, cậu ấy mới trả lời tôi: “Ừ.”
“Không phải mấy ngày nay cậu đều ở Vu Châu à?”
“Có chút việc.”
“Có việc gấp sao?”
Chu Gia Dã không trả lời, mà sau một lúc im lặng cậu ấy hỏi: “Cậu có chuyện gì muốn nói không? Không có thì tôi muốn ngủ một lát.”
Chắc hẳn đó là lần đầu tiên cậu ấy thẳng thắn nói với tôi muốn ngủ một lát, trước đây cậu ấy chưa bao giờ tỏ vẻ mệt mỏi với tôi cả.
Tôi vội vàng nói: “Có có, tớ gửi cho cậu cái này.”
“Ừ.”
Tôi tìm được sổ liên lạc tải xuống từ nhóm lớp gửi cho cậu ấy, thấy file gửi đi thành công, tôi nói: “Đánh dấu màu đỏ đều là những người ở lại trường học trong học kỳ này, còn những người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-gui-tinh-yeu-noi-bien-nui/3586186/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.