Một thời gian dài sau đó tôi và Chu Gia Dã cũng không thân quen hơn là bao, thậm chí cũng chẳng nói với nhau được mấy câu dù cho chúng tôi là bạn cùng lớp, chỗ ngồi rất gần nhau, hai bên trái phải, chỉ cách nhau một đường đi nhỏ.
Thực ra tôi cũng không quen thuộc với những bạn học khác trong lớp.
Từ nhỏ giáo viên và người lớn đã đánh giá tôi là một người trầm tính, ngoan ngoãn, không gây chuyện, khuyết điểm là hướng nội đến mức kì lạ.
Một tháng sau khai giảng, tôi miễn cưỡng nhớ được tên của bạn cùng lớp, còn có thể nói chuyện hòa hợp với mấy nữ sinh, một người là bạn ngồi cùng bàn với tôi, người khác là bạn học cùng đường về nhà.
Mặc dù tôi và Chu Gia Dã không quen nhưng tôi lại có thể đọc vanh vách những chuyện liên quan đến cậu.
Chuyện này cũng không thể trách tôi, ngoài học ra thì thứ mà tôi nghe được nhiều nhất trong ngày chính là những câu chuyện mà mọi người bàn tán về cậu.
Ba nữ sinh tôi quen trong lớp đều là người thành phố Nam Đài, nhà các cô ấy ở khu phía Đông, đều học cùng trường cấp hai với Chu Gia Dã. Chuyện các cô ấy hay nói nhất trong thời gian nghỉ giữa tiết hay trên đường về nhà chính là về Chu Gia Dã. Có lẽ là do trở thành bạn cùng lớp của nhân vật nổi tiếng từng học cùng trường đã khiến tâm tình của các cô ấy trở nên kích động.
Cũng vì thế mà tôi đã biết rất nhiều chuyện liên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-gui-tinh-yeu-noi-bien-nui/3586144/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.