Sau khi được Lâm Tử phân tích xong, Vân Đóa phát hiện mình đúng là sắp xong đời rồi. Nếu như lời đồn thật sự truyền đi như vậy thì cô không chỉ đắc tội người đi trước là Tiền Húc Đông mà còn khiến người xung quanh phản cảm. Cô và Lâm Tử nhất định sẽ từ phân đội nhỏ cái kim trong bọc, trở thành người mà chủ nhiệm Lưu ghét nhất, còn các đồng nghiệp sẽ nhìn cô thế nào? Còn trẻ kiêu căng không an phận, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, ngốc nghếch mà đạo đức bại hoại...
(ngốc nghếch: tam bát - 三八: chỉ ngày quốc tế phụ nữ 8 – 3, nhưng còn có một nghĩa xấu khác, chuyên chỉ những bà tám thiếu hương vị của phụ nữ, thường là từ dân gian khó nghe. Tương đương với tiếng anh: stupid)
Mặc dù mỗi người đều tự nói trong đáy lòng nhưng cuối cùng, tất cả oán hận của mọi người đều chuyển tới cô.
“Có thể ác độc quá không.” Vân Đóa bị suy nghĩ này dọa tới mức hai chân như nhũn ra, “Tôi đắc tội với ai mà lại chỉnh tôi như vậy.”
“Không biết.” Lâm Tử lắc đầu, nhàn nhã chống cằm, miệng khẽ động, anh ta vẫn còn đang ăn kẹo.
Vân Đóa có chút lo lắng: “Tôi phải làm thế nào đây?”
Hai tay anh ta chìa ra: “Cô là lão đại, cô tính đi.”
Vẻ mặt Vân Đóa cầu xin, nhẹ nhàng kéo tay anh ta, nhỏ giọng nói: “Anh có thể giúp tôi một chút không? Nhất định anh sẽ có biện pháp.”
“Tôi thi ngữ văn chỉ được có 52 điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-doa-bot-song/2264204/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.