Đến giờ cơm trưa, Đường Nhất Bạch cũng không có ý định về đội bơi lội, Vân Đóa rất tò mò. Đường Nhất Bạch trả lời thế này: "Mới vừa từ Cao Nguyên về, có thể nghỉ ngơi một ngày."
Vân Đóa đã có thể bình tĩnh sống với Đường Nhất Bạch. Đúng như Trình Tư Kỳ từng nói, người chiếm tiện nghi là cô, cô có gì hay mà ra vẻ, hừm.
Buổi trưa Vân Đóa làm cơm rang trứng, rau cần xào nấm kim châm và xà lách trộn dầu hào. Đường Nhất Bạch chỉ đánh bốn quả trứng gà giúp cô, nhưng lại ăn hết ba phần tư thức ăn. Anh cảm thấy áy náy nên ra ngoài mua một trái dưa hấu. Vân Đóa là người mắc chứng sạch sẽ, tỉa ruột dưa hấu thành hình cầu tròn trịa cho vào ly thủy tinh trong suốt trông cực kì bắt mắt. Đường Nhất Bạch khéo tay nên học rất nhanh, cũng vào tỉa giúp cô. Sau đó anh tỉa một cô ăn một, ăn đến mức cái bụng cũng tròn luôn.
Sau khi cô ăn dưa hấu đến no, Đường Nhất Bạch ôm dưa hấu còn dư lại ngồi xếp bằng ở trên ghế salon, chậm rãi cắt ăn.
Vân Đóa ngồi bên cạnh nhìn anh.
Cô cảm thấy hôm nay anh cực kì không giống bình thường.
Thường ngày cô nhìn thấy anh, bất kể là ôn hòa hay khí phách thì luôn tồn tại cảm giác của một vận động viên, giống như bức tranh màu nước sặc sỡ, mặc dù sắc thái sáng ngời sôi động, nhưng đường nét cũng rất mờ nhạt, chỉ có thể thấy một mặt. Mà hôm nay anh hoàn toàn thoát khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-doa-bot-song/2264199/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.