Sau mấy bài hát, quán bar bắt đầu đếm ngược thời gian. Sắp tới nửa đêm, Vân Đóa và những người khác cùng nhau cao giọng hô số, thời gian đếm ngược kết thúc, tiếng hoan hô tưởng chừng muốn lật tung nóc nhà.
Đường Nhất Bạch ngồi ở trong góc, lẳng lặng nhìn vẻ mặt phấn khởi của cô. Nhiều năm như vậy, anh vẫn luôn vì giấc mộng này mà chạy như điên, chưa bao giờ cảm thấy lần đếm giờ □ □ hàng năm này có ý nghĩa chúc mừng. Hiện tại ổn định tinh thần suy nghĩ một chút, thật ra rất nhiều chuyện không cần vướng mắc, vui vẻ chính là quan trọng nhất.
Anh chạy trốn lâu như vậy, thật sự có chút cô độc, đột nhiên có người bầu bạn, trái tim như được lấp đầy, làm cái gì với cô cũng vui vẻ, cho dù là giờ phút này giống như kẻ ngốc reo hò.
Có em, thật tốt.
Sau khi tiếng reo hò kết thúc, ông chủ quán bar chạy lên đài, đọc diễn văn ngắn gọn, sau đó gọi nhân viên phục vụ phát cho mọi người quà tặng năm mới. Vân Đóa nghe thấy được lấy quà tặng cười vui vẻ kêu lên, cô rất tò mò quà tặng là cái gì.
Sau khi quà tặng đưa đến trước mặt thì cô có chút ngốc.
Bên trong là một đống lớn bao cao su. Bao cao su đủ mọi kích cỡ, có thể tự do lựa chọn, mỗi người được nhận tối đa mười cái.
Vân Đóa vừa muốn chỉ trích, mỹ nữ tiếp viên cầm khay đột nhiên che miệng hô lên: "Á!"
Giờ phút này ánh đèn đã sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-doa-bot-song/2264134/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.