Vân Đóa không dám nhúc nhích một chút, cúi đầu không nhìn anh, cũng không nói chuyện. Tay cô còn ở dưới quần anh, dưới tay dính một mảng nóng ẩm. Khi anh buông lỏng, cô rút tay ra.
Sau đó cô ngồi dậy, đỏ mặt đưa tay lấy giấy trên tủ đầu giường.
Cánh tay Đường Nhất Bạch dài hơn cô, anh khẽ vươn tay, lấy được trước. Anh rút mấy tờ giấy, nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, tỉ mỉ lau.
Động tác của anh rất chậm, gần như khiến quá trình này trở nên đặc biệt lâu. Vân Đóa xấu hổ đến mức không biết như thế nào cho phải, liếc anh một cái thúc giục, lại phát hiện anh đang nhìn cô, đầu lông mày như cành liễu rủ xuống, ánh mắt dịu dàng, giống như hoa sen nở rộ dưới ánh trăng.
Lau xong tay, Đường Nhất Bạch nâng khuôn mặt cô hôn một cái, sau đó khẽ nói. “Chờ anh một chút, anh đi thay quần áo.”
Vân Đóa cũng không biết có phải mình quá nhạy cảm hay không, cảm thấy mỗi động tác của anh, mỗi một câu nói đều như là đang trêu đùa cô …
Cô đi toilet, khi đi ngang qua phòng khách thấy dì Lộ đang ngồi ở trên ghế sô pha nhìn điện thoại di động, thấy Vân Đóa, dì Lộ chỉ cười cười. “Về rồi sao?”
“Dạ.” Vân Đóa sợ dì Lộ hỏi cô cái khác nên không dám dừng lại, vội vàng trốn vào toilet.
Sau khi Đường Nhất Bạch thay xong quần áo, tinh thần sảng khoái đi tới, khi thấy mẹ anh, anh giả bộ nói: “Mẹ, mẹ quay về nhanh thế?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-doa-bot-song/2264114/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.