Giống như chỉ chờ câu nói đó, cánh cửa nặng nề bị người bên ngoài cưỡng chế mở ra một cách tàn bạo và thô lỗ. Tên đại ca còn chưa kịp hiểu gì đã bị tiếng động ấy làm giật mình, càng ngạc nhiên hơn khi thấy một nhóm người xông vào, nhanh chóng khống chế đám đàn em của gã, lại nhận ra có một cô gái trong nhóm người đó đang chạy phăng phăng về hướng này. 
Ngay lập tức, gã định quay người túm lấy An Ngọc, nhưng lại bị cô nhấc chân đạp thật mạnh lên đùi, gót giày cao gót đâm thẳng vào trong khiến gã đau đớn gào lên. 
Lim vội chạy tới bẻ tay gã rồi nhấn xuống đất, khuôn mặt chị ấy tái mét, ngước lên nhìn cô bằng cặp mắt hờn dỗi và trách cứ. An Ngọc mỉm cười, lên tiếng. 
- Xin lỗi, em không cố ý gọi chị muộn như vậy. 
- Nếu không phải vì em căn dặn, chị đã xông vào từ lúc hắn trói em lại rồi. - Lim đỏ mắt, tay tăng thêm lực khiến gã đang nằm dưới đất gào lớn hơn. - Có biết ở bên ngoài, tâm trạng chị thế nào không? 
- Em xin lỗi! Sẽ không có lần sau đâu. 
Dù mọi chuyện đã nằm trong tầm kiểm soát nhưng tâm trạng của Lim vẫn không hề nguôi ngoai một chút nào, thậm chí chị ấy còn nhìn cô với vẻ mặt mếu máo. An Ngọc đành an ủi. 
- Không sao rồi, chẳng phải em vẫn ổn ư? Chị đừng bày ra vẻ mặt ấy mà. - Cô cười gượng. - Đừng để thầy Dương của chị biết nhé, nếu không... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/3304896/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.