Mất một buổi sáng để cô có thể tiêu hóa hết những thông tin mà Hữu Dương cho mình. Cô không ngừng đọc đi đọc lại nội dung trên tờ báo cáo ấy, càng đọc càng cảm nhận được cảm giác cuồn cuộn trong lồng ngực mình.
Nỗi thù hận. Nỗi nhục nhã. Những cảm xúc tiêu cực nhất cứ liên tục dâng lên và quẩn quanh trong tâm trí khiến cô không ngừng dằn vặt và đau khổ.
Cô chợt cảm thấy lời đề nghị của mình vào tối hôm qua là hành động sáng suốt tới mức nào. Chỉ là cô cứ luôn cảm thấy lời đề nghị của mình đã rất hão huyền rồi, nhưng hóa ra Hữu Dương mới là kẻ quá đáng ở đây. Anh công khai xem thường cô đã đành, nhưng cô không nghĩ ý định mà cô coi là nghiêm túc lại bị anh bỡn cợt đến mức ấy.
Cô nhìn người đàn ông đang mặc bộ đồ thể thao thoải mái ở phía đối diện, lại nhìn xung quanh phòng tập chuyên dụng một vòng. Ấy thế nhưng ngoài Đức Hiếu vẫn diện bộ vest thẳng thớm và chuyên nghiệp đang đứng ở góc phòng ra, căn phòng này chỉ có mỗi anh và cô. An Ngọc xòe tay ra, hỏi.
- Người huấn luyện đâu? Anh đồng ý rồi kia mà.
- Xét về việc em là vợ tôi\, cho nên tôi đã tìm người xịn nhất đến đây rồi còn gì. - Hữu Dương không ngừng thực hiện các động tác đơn giản làm nóng người\, dửng dưng đáp lại với nụ cười mỉm trên môi. Thấy An Ngọc nhìn lại bằng cặp mắt nghi ngờ\, anh dừng động tác\, nhướn mày với cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813940/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.