Hữu Dương đột ngột nói rằng muốn dẫn cô tới một nơi. Nhưng khi xe dừng lại trước cửa của một quán bar, cô không khỏi nhướn mày nhìn anh.
Eight - Một trong những sản nghiệp, cũng là công trình do một tay anh gây dựng. Nhìn dòng người tấp nập không ngừng tiến vào bên trong, lại nhìn quy mô của quán bar đó, cô có thể biết được nơi này làm ăn khá khẩm đến mức nào.
Chà! Cô biết anh là một kẻ có tiền rồi, nhưng biết và được tận mắt nhìn thấy là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Thật là khiến một kẻ chẳng làm nên trò trống gì như cô phải ghen tỵ.
- Sao anh không nói là sẽ dẫn em tới đây? - An Ngọc quay sang nhìn Hữu Dương\, vờ trách móc. - Anh xem trang phục của em có hợp với chỗ này đâu chứ\, vậy mà anh cũng không nhắc em một câu.
Trang phục của cô chủ yếu đều là những bộ mang phong cách nhẹ nhàng, đúng chuẩn “con gái nhà lành”. Bình thường mặc ra đường làm màu chút cũng không sao, nhưng chỗ này là quán bar đấy, cô bước vào trong kia thì khác gì một con cừu non lạc trong đàn sói chứ? Nhìn qua là biết dễ bị lừa rồi.
- Vậy em còn muốn mặc như thế nào nữa? - Hữu Dương bóp bóp cằm cô. - Đưa em tới xem thôi\, tôi còn chưa bảo em sẽ được chơi đâu.
Cửa xe mở ra, hai người cùng lúc bước xuống. An Ngọc đi tới tự nhiên khoác lấy tay anh.
- Em có thể xem cái gì bên trong ấy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-co-mot-giac-mo/2813917/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.