" cháu đúng là làm người khác an tâm mà, Thẩm Bửu An con cũng nên học tập em nó đôi chút đi." Thẩm Bửu An nghe thấy có hơi phật lòng, nheo mày khó chịu:
"Con cũng đâu phải hạng kém cỏi gì."
Lý Xuân Nhi ngồi bên cạnh cũng thêm lời vào:
"Đúng rồi bác ạ, dạo này Thẩm Bửu An cũng cố gắng lắm. Hai bác cứ yên tâm đã có cháu ở đây cháu sẽ quản thật chặt anh ấy"
"vậy thì mọi chuyện đều nhờ cháu”
Chợt Thẩm Quân Kỳ lên tiếng đổi chủ đề: "Gần đây hình như chú còn có hứng thú với điện ảnh. Con nghe nói chú vừa đầu tư cho một bộ phim, hình như là "Phi Thuyền" đúng không ạ?”
"À. ha ha chỉ là đầu tư một số vốn nhỏ thôi. Ta muốn thử mở rộng thị trường và lĩnh vực mới cho tập đoàn. Lần này là thử nghiệm nếu ổn định thì ta sẽ cho lập kế hoạch luôn"
Lý Xuân Nhi nghe thấy thế liền lập tức thay đổi sắc mặt, đang tươi cười bỗng thở dài tỏ vẻ chán nản, uất ức, thở dài một hơi. Thẩm Bửu An thấy thế liền lo lắng hỏi han:
"Lý Xuân Nhi, em sao thế? Không khỏe ở đâu à? Có cần anh đưa em về không"
“Em không sao đâu. Chỉ là tự nhiên nhắc đến bộ phim em cảm thấy buồn thôi. Lúc nãy em vừa bị mất vai nữ chính, đạo diễn thật đối xử bất công quá đi mất. Vốn dĩ vai đó phù hợp với em nhất vậy mà anh ta lại đi chọn một người mới chưa từng diễn chính bao giờ. Thế chẳng phải là đang hạ thấp, sỉ nhục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-chut-mot-yeu-thuong-em/1506399/chuong-105.html