Sau khi buổi học kết thúc, Tiểu Chi lặng lẽ bước ra ngoài.
Bỗng nghe thấy tiếng còi xe.
"Ting Ting".
Tiểu Chi quay lại nhìn thì là xe của Thẩm Quân Kỳ rồi. Cô đứng sững lại, chiếc xe màu đen lập tức chạy nhanh lên gần kề bên người của Tiểu Chi. Cửa kính xe đen hạ thấp xuống, gương mặt người đàn ông hiện lên rõ ràng hơn. Người này không phải là người đàn ông tên Thẩm Quân Kỳ chứ còn ai nữa. “Lên xe” Thẩm Quân Kỳ liếc nhìn Tiểu Chi qua cửa kính xe, sau đó trầm giọng nói. “Hả?”
Tiểu Chi không nghe rõ câu nói của Thẩm Quân Kỳ nên liền hỏi lại.
“Lên xe tôi chở về.” Thẩm Quân Kỳ nhắc lại một lần nữa rõ ràng hơn cho Tiểu Chi. “A. Không cần đâu, tôi tự về cũng được mà”
Tiểu Chi vội vàng xua tay không muốn làm phiền Thẩm Quân Kỳ. Huống hồ hiện tại tâm trạng của Tiểu Chi đang không tốt lắm. Điều này có liên quan mật thiết với người đàn ông trước mặt. Hiện tại nếu cô cùng về nhà với Thẩm Quân Kỳ nữa thì càng khó hơn nên Tiểu Chi quyết định từ chối. “Lên xe. Tôi không muốn lập lại hai lần đâu.” Thẩm Quân Kỳ nhăn mặt, gằn giọng lặp lại một lần nữa. Cổng trường lúc này cũng đã đông người hơn. Nhiều người bắt đầu chăm chú soi lên người Tiểu Chi. Cô bắt đầu thấy ngượng ngùng, cả người trở nên lúng túng không yên.
Tiểu Chi nhìn chằm chằm vào gương mặt người đàn ông cứng đầu đang ngồi trên ghế lái. Thẩm Quân Kỳ dường như rất cương quyết. Cả hai người nếu cứ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-chut-mot-yeu-thuong-em/1506371/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.