"Khi nãy anh nói anh là ông chủ ở đây đó. Chuyện này không có thật đúng không?"
Hàm Chi liếc nhìn bộ dáng của Thẩm Quân Kỳ một cái, sau đó hừ lạnh nói rõ hơn câu hỏi của mình.
"Anh nói thật mà”
Thẩm Quân Kỳ bật cười vì không ngờ cô nàng vẫn cứ không tin tưởng anh đến thế? Chẳng lẽ anh trong lòng của Hàm Chi lại là một người không đáng tin cậy đến thế sao?
"Hừ. Tôi còn lâu mới đi anh được. Nếu anh đúng là ông chủ ở đây thì vì sao khi nãy nhân viên nhìn thấy anh lại không có chút gì giống như đang gặp sếp vậy? Vẫn coi anh như một người khách đến ăn bình thường thôi. Khi nãy tôi thấy quản lý quán ăn còn đi lướt qua đây mà không thèm nhìn đến anh lấy một cái kia. Anh còn ở đây ba hoa với tôi là mình là ông chủ quán ăn này được cơ đấy. Đúng là mặt dày thật luôn "
Hàm Chi bĩu môi, rất không hài lòng mà vạch trần bộ mặt giả dối của Thẩm Quân Kỳ. Cô thấy Thẩm Quân Kỳ không những lăng nhăng, tự kiêu mà giờ còn mắc thêm một bệnh đó là hoang tưởng nữa rồi. Ha ha ha.
"Ai nói với em anh là ông chủ thì đám người này phải biết đến anh chứ?"
Thẩm Quân Kỳ cười cười, vẫn giữ thái độ bí ẩn như nãy mà hỏi lại Hàm Chi.
"Có thể không phải tất cả mọi người đều biết, nhưng ít nhất cũng phải có một, hai người biết chứ. Còn không thì quản lý cũng phải biết. Chẳng lẽ anh ta đi làm cho ai mà cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-chut-mot-yeu-thuong-em/1506359/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.