Ánh trăng như mặt hồ thỉnh thoảng lưu lại hình bóng của người đi đường in trên những phiến đá trên mặt đường, không khí trong phòng vẫn kiều diễm như cũ, Lưu Lê đặt hai tay lên bên hông người Lăng Mỵ Như, sau một trận kích tình mồ hôi đổ ra như tắm. Lần này, nàng không phải uống xuân dược, nàng rất rõ ràng người vừa rồi cùng nàng phiên vân phúc vũ là người nào. Trong nội tâm ngũ vị tạp trần lẫn lộn nhau, Lưu Lê không cách nào bỏ qua sự bất đắc dĩ cũng không nỡ trong mắt của Lăng Mỵ Như, ngón tay quấn lấy sợi tóc bên thái dương của nàng ấy, Lưu Lê nghiêng người hô hấp điều đặn mà nói: "Mỵ Như, nàng làm sao vậy? Có phải có tâm sự gì hay không?"
"Không có." Lăng Mỵ Như lắc đầu, cố nén cảm xúc chua xót trong nội tâm không thể nào nói ra khỏi miệng. Mối tình thầm kín cũng được, tình ý mật nồng cũng được, Lăng Mỵ Như không khỏi cảm thấy bản thân nhưng một món vật bị lợi dụng mà cảm thấy thẹn, nàng rúc vào trong ngực của Lưu Lê, nắm lấy cánh tay nàng ấy đặt vòng qua bên hông của mình, kề sát vào bộ ngực của Lưu Lê, nói: "Làm sao bây giờ đây Lưu Lê, ta hiện tại bắt đầu tham lam rồi. Nếu ngày sau không có nàng ở bên cạnh, trong cái lồng chim tơ vàng ấy, chỉ sợ cũng chỉ còn miếng ngọc bội ấy ở bên cạnh ta mà thôi."
"Nàng nói nhăng nói cuội gì thế? Ta đã nói ta sẽ bảo vệ nàng, sẽ chịu trách nhiệm đối với nàng, cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-buoc-trom-tam/1421524/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.