"Lê, sao giống đứa trẻ tự đắc thế, mau ngồi xuống đi." Trọng Yên Nhi nắm lấy tay của Lưu Lê đem nàng kéo trở về chỗ ngồi, không cần đoán cũng biết Lưu Lê đang suy nghĩ thứ gì. Trọng Yên Nhi còn nhớ chuyện viên Dạ Minh Châu của mình vô duyên vô cớ bị "bay" mất, bên nhau đã mấy ngày, nàng cũng đã rất rõ ràng, Lưu Lê là loại người thích trộm, những đồ chơi nhỏ trong phòng của nàng chỉ cần động một chút là biến mất tâm mất tích, rồi sau đó lại không giải thích được xuất hiện, bởi vậy nàng không nói ra, hoàn toàn là bởi vì biết do Lưu Lê nhàm chán nên giở trò quỷ.
"Ta chính là cảm thấy đại hội đối quan gì đó có chút thú vị nên mới hưng phấn như vậy. Đến đây, dùng bữa dùng bữa đi." Tay của Lưu Lê bị Trọng Yên Nhi nắm thật chặt cũng không thể tiếp tục nổi điên nữa, không thể làm gì khác hơn là đàng hoàng gắp vài món ăn trước mặt. Nàng trước đã ăn thật no ở phòng bếp, chỉ có thể miễn cưỡng ăn chút thức ăn lạnh.
Vốn nhìn thấy Lưu Lê hưng phấn đứng dậy, trong lòng Tần Hạo cũng vui vẻ theo, lúc này lại thấy nàng cùng Trọng Yên Nhi thân mật lại chướng mắt, hắn cũng không còn tâm tư tiếp tục ăn uống nữa. Giả bộ như có việc liền đứng dậy, Tần Hạo đi tới bên cạnh Lưu Lê vỗ vỗ bả vai của nàng, nói: "Lưu huynh, ta còn một số việc phải xử lý, không thể tiếp tục uống nữa, mấy ngày nữa ta để cho Đại Hắc đến đón ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-buoc-trom-tam/1421508/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.