Ngủ đối với người mệt mỏi là điều kinh khủng, mông mông lung lung từ trong giấc ngủ tỉnh lại, buổi sáng rực rỡ đã sớm xuyên qua cửa sổ chiếu vào mặt đất trong gian phòng. Có lẽ là do giữ tư thế quá lâu, Lưu Lê cẩn thận lấy bàn tay đang khoác lên bên hông của Trọng Yên Nhi ra, đang muốn xoay người, chỉ nghe thấy phía sau "Âu" một tiếng, Phong Tao Tao lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai lập tức nhảy xuống giường, đang kẹp cái đuôi lủi đông lủi tây trên mặt đất. 
"Hử?" Người mới vừa tỉnh ngủ não cũng phản ứng chậm hơn so với bình thường rất nhiều, Lưu Lê căn bản cũng không rõ mới vừa rồi là thanh âm của ai vọng lại. Chẳng qua là cảm thấy lúc xoay người có áp đến thứ đồ mềm nhũn nào đó, ngó chừng Phong Tao Tao ở nơi đó đang vòng vo hồi lâu, nàng mới hiểu đại khái. Lập tức hướng ngón tay giữa trước mặt nó, hạ giọng nói: "Phong Tao Tao, tên đần độn nhà ngươi! Ngoan ngoãn nằm sấp ở góc tường cho ta! Sau này không có lệnh của ta, không được phép nhảy lên giường!!!" 
"Ân...." Thanh âm của Lưu Lê tuy thấp, nhưng vẫn đem Trọng Yên Nhi đang ngủ say đánh thức. Nàng quay đầu đối diện với bờ ngực tựa như tuyết trắng của Lưu Lê, gương mặt trắng nõn lập tức bừng lên một mảnh đỏ ửng. Cuộc vui hôm qua hiện ra trong đầu của Trọng Yên Nhi từ đầu đến cuối, dừng suy nghĩ một chút, nàng chủ động giữ chặt lấy tay của Lưu Lê: "Chào, buổi sáng tốt lành." 
"Hử, nàng đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-buoc-trom-tam/1421500/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.