Không có lý do để chứa chấp một con chó đực, Lưu Lê quả thật không có thói quen này tí nào. Cũng may Phong Tao Tao nghe lời vô cùng, cũng không cần dây thừng dắt nó đi, chỉ cần Lưu Lê đi ở phía trước, nó sẽ lập tức đi theo phía sau nàng, không ầm ĩ cũng không náo loạn. Cùng Trọng Yên Nhi hai người tay trong tay tiêu sái đi trên đường, hai người cùng một con chó, đưa tới đông đảo bách tính ghé mắt quan sát.
"Lưu Lê, tiệm gạo phía bên kia." Đi đã rất lâu, Trọng Yên Nhi kéo Lưu Lê đi về hướng phía bên trái. Chỉ thấy trong một cửa tiệm gạo nhỏ bày hàng giữa hai tiệm vải. Cửa tiệm gạo tuy nhỏ, nhưng người lui tới mua gạo cũng không ít. Nhìn bộ dáng kia, hẳn là một cửa tiệm làm ăn không tệ, cùng Trọng Yên Nhi bước vào cửa tiệm, Phong Tao Tao cũng cố gắng đuổi kịp đi vào trong. Đáng tiếc bốn chân của nó vừa tính bước vào cửa hàng đã bị Lưu Lê lôi cái đuôi kéo ra khỏi cửa hàng, chỉ vào cái mũi của nó nói: "Cấm chó đi vào, ngươi ngoan ngoãn mà ngồi yên ở đây chờ. Nếu có biểu hiện tốt, lúc trở ra ta thưởng cho ngươi một cái chân gà."
"Âu âu..." Phong Tao Tao nghe lời nằm gục trên mặt đất, liếm chân trước của mình, vì đùi gà, nó nhất định phải nghe lời.
"Chưởng quỹ, ta muốn mua gạo." Lưu lê nhìn tên chưởng quỹ trẻ tuổi đang cúi đầu tính toán sổ sách có chút quen mắt, vừa cảm thấy mình bị ảo giác. Nàng chưa từng tới Thường Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-buoc-trom-tam/1421496/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.