Mọi người thấy thế, có người gọi bảo vệ, có người gọi lãnh đạo tới, có người sững sờ đứng tại chỗ, tựa như không nghĩ tới cô gái trông có vẻ yếu đuối lại ra tay tàn nhẫn như vậy.
"Cô chờ đó cho tôi, nếu gương mặt của tôi bị sứt mẻ gì, tôi cũng sẽ không để cô được dễ chịu đâu." Người phụ nữ bị dập nát miệng còn nói những lời cay nghiệt.
"Được thôi, có giỏi thì cứ kêu người đến đi." Mộc Ca khinh thường nhìn cô ta một cái.
Người phụ nữ đang định nói gì nữa thì thấy lãnh đạo đi tới: "Giám đốc Ngũ, anh nhìn mặt tôi này, tôi muốn báo cảnh sát.”
"Kinh Nguyên, cô tới đây làm cái gì. Còn dẫn theo người đến gây sự, cô phải chịu trách nhiệm trước pháp luật." Người được xưng là giám đốc Ngũ chính là chú của Ngũ Thiến Ảnh, Ngũ Lượng.
Mộc Ca nhìn ông ta một cái: "Trách nhiệm trước pháp luật à? Tại sao không ai nói chịu trách nhiệm trước pháp luật khi cô ta làm dì tôi bị thương?”
“Vết thương trên mặt dì út cô là do chính cô ta không cẩn thận gây ra, có thể trách ai chứ?” Ngũ Lượng lạnh lùng nói, ra vẻ lãnh đạo.
"Ông là thân thích của tiểu tam Ngũ Thiến Ảnh kia à?" Mộc Ca thấy ông ta hoàn toàn không có ý muốn hiểu rõ tình huống, mà là cứ một mực chỉ trích dì út và mình, hơn nữa người phụ nữ vừa rồi gọi ông ta là giám đốc Ngũ, vậy tám mươi phần trăm không thể nào lầm được.
"Cô gái này nói chuyện phải nói bằng chứng, Thiến Ảnh nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-buoc-ep-hon-quan-thieu-cuc-sung-vo/465123/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.