Sắc mặt của Phùng Tiêu Đình trầm xuống, nếu không phải anh dày công bố trí khiến cho cô cảm thấy khó chịu, thì giờ phút này anh thật sự muốn bóp chết cô!
Nghê Tiêu nhảy xuống xe, lại đưa gà mái đến trước mặt Phùng Tiêu Đình thì thầm nói:
“Mau chào tạm biệt với Phùng đại thiếu đi!”
“Đi mau!” Phùng Tiêu Đình ra lệnh một tiếng, xe chạy đi mất.
Nghê Tiêu đứng ở trên đường lớn, cười đến mức đắc ý.
Đan Diệc Thần về đến nhà, thì A Tú đã nghênh đón từ sớm:
“Nhị thiếu gia.”
Anh dùng một tay cởi bỏ móc gài, kéo kéo cổ áo, nhàn nhạt hỏi: “Tiêu Tiêu đang ở trong nhà sao?”
A Tú vẻ mặt ngượng ngùng nhìn về phía nhà bếp.
Một mùi hương kì lạ nhẹ nhàng bốc lên, Đan Diệc Thần nhíu mày, một lúc sau anh nghe thấy tiếng hét vang lên.
Hai tay Nghê Tiêu bị phỏng nắm lấy lỗ tai, nhảy nhảy thì nhìn thấy Đan Diệc Thần đứng ở một bên, trong mắt anh hiện lên tia ý cười thú vị, nhìn thấy phòng bếp bừa bãi, và những sách dạy nấu ăn treo đầy trên tường và tủ, nhịn không được rốt cục nở nụ cười.
Nghê Tiêu xấu hổ xoay người, trước đây thôi, nấu ăn không phải là sở trường của cô.
Đan Diệc Thần mở 2 tay ra: “Qua đây.”
“Không cần, anh đi tắm trước đi!”
Anh luôn bá đạo thành thói quen, cho nên mặc cô nói những lời vô nghĩa, nhất thời bế cô lên, mang cô ra khỏi nơi tai họa.
Cô ôm cổ anh, oaoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-buoc-du-do-nu-luat-su-xinh-dep-cua-tu-lenh/2325384/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.