Hôm nay là ngày Ken - anh nó phải đi một thời gian, tuy lòng có chút buồn nhưng Tuyết Như nó cũng phải tiễn anh bằng một nụ cười tươi rói và không muốn anh phải lo lắng vì nó.
- sau khi anh đi, 2 tiếng nữa sẽ có người đến trông em
- biêt rồi, hai coi em là trẻ sơ sinh không bằng
- cấm chạy lung tung!
Ken lên máy bay nhưng không quên để lại lời dặn dò
Sau khi Ken đi nó chán nàn quay về nhà, nằm phịch xuống sofa chán nản bật tivi coi để giết thời gian
Mà đâu ngờ, chỉ mới 2 tiếng sau Tuyết Như nó ngủ quên luôn mặc cho chuông nhà réo inh ỏi, con người bấm chuông ở bên ngoài có chút bực tức
Khi nhận lại sự im lặng từ bên trong, người này không đủ kiên nhẫn mà đạp bay cánh cửa vô tội vạ kia
Kì lạ thay Tuyết Như nó dường như chẳng nghe một chút tiếng động gì, vẫn thản nhiên ngủ
- Đúng là hai anh em nhà này chỉ toàn để lộ sơ hở, các người muốn ăn trô vô nhà à?
Giọng nói trầm thấp vang lên, kèm theo đôi mắt xám khói nhìn Sun đang ngủ say sưa
******
Sun vừa chợp mắt xong, ngồi dậy ngáp ngắn ngáp dài, dụi dụi con mắt nhìn xong quanh
Trời đã tối, nhưng sao đèn lại bật? chắc chắn có trộm!
Tuyết Như nó đi ra khỏi ghế, vừa ló đầu ra bếp thì bắt gặp một dáng người cao to xuất hiện trước mặt
- Ho..Hoàng Nhật anh làm gì ở đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-yeu-ba-ngoc/1876924/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.