Chương trước
Chương sau
- Này ông không biết xấu hổ là gì à? - Dương từ góc tường bước ra- Xấu hổ?? Trong từ điển của tôi không có từ xấu hổ - Hắn cười nhạt rồi nhếch mép nhìn Dương

- Thế! Đây là gì? - Dương chỉ về Thư

- Vợ tương lai của tôi! được chưa? -Hắn không ngần ngại gì nói trước mặt nó

Ầm!!! Đầu nó đau như búa bổ, cảm giác như không còn đứng vững được nữa thì Mai ra...

- Dương, thế này lại thế nào? - Mai vội vàng chạy đỡ nó lại

- Đi thôi, không còn gì ở đây đâu - Dương mặt hầm hầm kéo Mai và nó về

Sau khi bị Dương cho một quả bơ vào mặt, lòng hắn cũng đỡ đi phần nào rồi khẻ nói

- Xin lỗi!

- Anh nói gì thế? - Thư quay sang hỏi

- không phải việc của cô - hắn biến đổi tâm trạng nhìn ả rồi bỏ đi

- lại lạnh nhạt với em rồi, sau này em sẽ bắt anh yêu em - Thư trở lại vẻ giang tà nhìn hắn rồi nói

_ Trong lớp học ____

- Như, mày biết ông Bảo ở đâu không??? - Cô không thấy hắn bèn quay xuống hỏi nó

- nó đi chơi với con mụ Thư rồi - Dương bực mình nói

Tất cả đơ 5s rồi bắt đầu nháo nhào lên

- why? why?

- sao ông biết??

- con Thư có gì tốt đẹp đâu??

Vân...Vân... Mây...Mây

- ồn ào quá! im ngay - Dương bị tra tấn lỗ tai tức giận hét lên

Cả đám im re ( quào! Anh Dương muôn năm)

- sao hôm nay ổng lạ thế - Cô thì thào với cậu

- Ai biết! kệ ổng đi, mệt quá - cậu đẩy cô ra

Cô xụ mặt - Làm gì dữ vậy, Hứ!

Anh nhìn cả đám rồi cười, nhìn lên bàn trên thì không thấy nó nữa

- Ủa, con Như đâu - cô cũng nhận ra hỏi Dương

- Mới thấy nó đây mà, con nhóc này trốn đi đâu rồi không biết - anh cũng nhìn quanh lớp rồi nói

- lúc nãy tớ thấy Như lấy cặp rồi ra khỏi trường rồi - một bạn ngồi cùng bàn với anh nói

- Nó đi hướng nào - cô tra hỏi

- nó.... nó bắt taxi đi - cô học sinh ấp úng

- cảm ơn rất nhiều - anh nghe xong vội lấy cặp, nhảy cửa sổ chạy nhanh ra cổng

cả đám mất hồn 10s rồi tiếp tục nháo nhào lên

- Có im ngay không thì bảo? - Dương tức giận đâp bàn quát lên

Cả đám im re lần hai

- Cứ ngồi học đi, ra về liên lạc với Như sau - Mai ôn tồn nói

-Rồi.....- cả đám chán nản nói

___ về phía anh _______

Chiếc taxi lao như vũ bão ra đường đang tìm kiếm 1 cô gái tóc nâu đồng....

- Này cậu gần Bão rồi cậu về nhà đi - ông tài xế hốt hoảng la hét

- tôi đang rất gấp! chờ tôi một chút nữa đi - anh là người lái xe, thở hồn hột

- không được, cũng hết giờ làm việc của tôi rồi mong cậu thứ lỗi - ông tài xế đẩy anh ra ngoài mưa và chạy đi

- Mẹ nó, chờ tôi về đến tập đoàn tôi sẽ cắt cổ ông - anh hầm hừ hăm dọa rồi đi vào chỗ trú mua gần đó

Anh định ngồi xuống thì thấy nó đi vào một quán cafe.....

- Như, đợi anh với - anh lật đật chạy theo nó

Bíp Bíp!!! Ầm. Nó quay lại thì thấy một người con trai nằm sõng xoài giữa đường, máu me loang ra vũng nước mưa....

- Anh hai - nó òa khóc rồi chạy về phía anh

Giờ chỉ còn nó với anh ở ngoài, giữa dòng mưa này. Bất chợt hắn đã đứng đó từ khi nào, đau khổ nhìn nó và anh ứa nước mắt kẽ thì thào:

- Xin lỗi! - giọng hắn vang lên giữa cơn mưa

Xe cấp cứu cũng đã đến, nó vội vàng đưa anh vào xe......

Hiện tại thì nó đang ngồi ở phòng chờ, cầu mong cho anh khỏi lại. Nhưng......

Bỗng dưng y tá, bác sĩ chạy hớt hải về phòng anh nó

- này ông, anh tôi sao rồi - nó giữ một bác sĩ gần đó hỏi

- tình.... tình trạng bệnh nhân đang...r...rất khẩn cấp. cứ....cứ thế, bệnh nhân sẽ không khó lòng qua khỏi - bác sĩ hốt hoảng chuyển sang ấp úng

Rầm!!!!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.