Liêu Hàng: "..."
Đừng hỏi, hỏi thì chỉ có thể nói là tâm trạng phức tạp.
Lúc trước anh ta cũng thực lòng suy xét về việc giúp đỡ người này về phương diện kinh tế một chút, giờ nghĩ lại, may mà chưa nói...
"Cậu làm sao thế?" Thư Thời thấy anh mãi không nói gì, biểu cảm còn rõ là vặn vẹo bèn hỏi.
Liêu Hàng nhìn cậu với vẻ mặt phức tạp: "Không có gì, chỉ là thu lại chút đồng tình mà tôi đặt không đúng chỗ mà thôi."
Thư Thời: ?
Thư Thời nghe mà chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, nhưng Liêu Hàng nói xong đã đi thẳng về phía phòng bếp, hoàn toàn không có ý sẽ giải thích cho cậu bèn thôi. Dù sao thì não của tên thẳng nam sắt thép Liêu Hàng này bình thường cậu cũng chẳng hiểu nổi.
Ông Thư nằm trên ghế tựa ngoài hành lang dưới mái hiên, thấy Thư Thời bước ra từ phòng bếp thì vẫy cậu.
Thư Thời bước tới ngồi bên ghế: "Sao thế ông?"
Ông Thư híp mắt, nhìn mặt trời đỏ lửa đang từ từ lặn đằng tây, giọng bình thản hỏi một câu: "Dạo này ở chung với thằng kia thế nào? Nó không bắt nạt cháu chứ?"
Thư Thời kiêu ngạo hếch cằm: "Anh ấy nào dám làm gì cháu, bình thường toàn là cháu bắt nạt anh ấy thôi!"
Lời cậu nói cực kì hùng hồn, không hề ngại ngùng.
Ông Thư nhìn cái dáng vẻ kiêu căng này của cậu, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn. Ông ngứa tay cầm cái quạt hương bồ đập phát vào tay cậu: "Đã có bạn trai rồi thì đừng có lông ngông suốt ngày thế nữa, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055827/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.