Ngay sau đó, Thư Thời nghe thấy tiếng đại mỹ nhân hỏi mình: "Có ghét cái này không?"
Thư Thời vô thức lắc đầu.
Đối phương là người cậu thích, sao cậu có thể ghét cho được...
Thú thật thì Thư Thời cảm thấy bản thân hiện tại bị ngạc nhiên nhiều chút, dẫu sao chuyện này cũng... quá đột ngột làm cậu trở tay không kịp. Cơ mà cậu hiểu rất rõ rằng bản thân không bài xích kiểu tiếp xúc như thế, thậm chí từ tận đáy lòng cậu còn có hơi... hưng phấn một cách lạ kỳ.
Diệp Vọng quay đầu con hồ ly đần đối diện thẳng với mình, giọng điệu nghiêm túc: "Trước khi em hoàn toàn sẵn sàng, hai ta sẽ chỉ dừng ở mức tiếp xúc như thế này. Nếu em không thấy ghét chuyện này thì không có gì phải khó chịu cả."
Thư Thời giương mắt nhìn thẳng vào mắt của đại mỹ nhân, chạm phải nét nghiêm túc trong ánh mắt của hắn khiến cả người cậu có cảm giác như bị thiêu đốt, thế là cậu vội vàng quay đầu đi.
Cậu ngượng ngùng, chậm rãi gật đầu.
Chẳng qua... Thư Thời cứ cảm thấy những lời ấy của đại mỹ nhân có gì đó không ổn cho lắm...
Buổi tối, sau khi hai người đánh răng rửa mặt, chui lên giường, Thư Thời túm lấy góc chăn chuẩn bị đi đánh cờ với Chu Công. Cậu quay sang, định chúc đại mỹ nhân ngủ ngon thì chợt bắt gặp ánh nhìn nóng bỏng của hắn. Thư Thời siết chặt góc chăn: "Sao... sao vậy anh?"
Ánh mắt Diệp Vọng sáng như đèn pha ô tô: "Con người khi yêu nhau đều sẽ hôn người yêu mình để chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055821/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.