Trước hết, ông nội Thư nhìn về phía Thư Thời để xác nhận: "Cậu ta là bạn trai của con à?"
Thư Thời gật đầu đáp: "Đúng ạ."
Lời vừa dứt, Thư Thời trông thấy nét mặt của ông nội có gì đó sai sai, "Ông nội ơi, sao thế?"
Nghe vậy, ông nội Thư nhìn thoáng qua Diệp Vọng, vẻ mặt phức tạp: "Không có gì."
Lúc này ông chẳng còn tâm trạng gì để sĩ diện nữa nên phẩy quạt lùa người vào nhà ăn: "Ông nấu cơm xong rồi đấy, con mau vào dọn bát đũa với đồ ăn lên đi."
Vừa nghe thấy ông nói đã nấu cơm từ trước, Thư Thời biết ông không định làm khó dễ người ta nên cười nói: "Vâng, con đi liền đây."
Sau khi tiến vào bên trong, Diệp Tứ đặt quà cáp xuống rồi lập tức rời khỏi nội viện. Vậy nên trước khi vào bếp, Thư Thời sợ hắn sẽ thấy ngại khi ở riêng với ông nội mình nên cậu tính gọi hắn đi cùng.
Thế mà không ngờ tới ông nội Thư lại bảo: "Con cứ đi đi, cậu ta ở lại đây với ông."
Tim Thư Thời đập "bình bịch" một cái, vô thức nhìn sang người đàn ông bên cạnh. Diệp Vọng vỗ nhẹ lên vai con hồ ly ngốc: "Đi đi, không sao đâu."
Ông nội thu một màn này vào mắt, trong lòng thầm cảm thấy xót xa. Thằng oắt đó thực sự nghĩ rằng ông già này dám làm gì người kia à?
Chờ Thư Thời rời hẳn, ông nội Thư mới nhìn thẳng vào Diệp Vọng: "Đã lâu không gặp, Thao Thiết."
Diệp Vọng đứng đó không nhúc nhích, con ngươi sâu thẳm: "Đúng là lâu rồi hai ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055817/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.