Trong lòng Thư Thời rất rõ, nếu muốn tránh để những chuyện tương tự xảy ra, cách tốt nhất chính là...
"Em đang nghĩ gì vậy?" Diệp Vọng chú ý đến sự im lặng quá lâu của hồ ly ngốc.
Mặc dù lần này là Ngô Thanh chủ động, nhưng Thư Thời ít nhiều vẫn có chút để bụng với đại mỹ nhân.
Nghe vậy, cậu chỉ đáp lại bằng giọng máy móc: "Không nghĩ gì hết."
Diệp Vọng nhìn ra được Thư Thời không muốn nói, cũng không hỏi thêm. Hắn chỉ cho rằng giọng điệu máy móc ấy là bởi hồ ly ngốc còn muốn chiến tranh lạnh với mình.
Trước bữa trưa, Diệp Vọng biến mất hơn mười phút, đến khi trở về, trong tay nhiều thêm một hộp thức ăn. Thư Thời biết hắn đã dịch chuyển về, thế nên chút bực dọc ban sáng cũng tự tan đi, nhưng nỗi lo lắng từ sáng vẫn còn đó.
Buổi chiều Thư Thời chỉ có hai cảnh quay, nhưng diễn xong cậu lại không rời đi. Cậu ngồi một bên, cúi đầu trầm tư, cuối cùng có lẽ đã hạ quyết tâm, trong mắt lóe lên tia kiên định.
Gần hoàng hôn, Thư Thời nhìn giờ trên điện thoại, nhớ lại chi tiết hôm qua, xác nhận mình không nhầm, mới đưa mắt nhìn sang đại mỹ nhân bên cạnh.
Cậu thoáng liếc qua, muốn mở miệng nhưng thấy bản thân còn chưa đủ dũng khí để nhìn thẳng vào anh mà nói, đành cúi đầu nhìn mặt đất: "Hôm qua em nói mấy lời đó, anh còn nhớ không?"
Diệp Vọng nghe xong không lập tức đáp, bởi hôm qua hai người nói nhiều, hắn không chắc hồ ly ngốc chỉ câu nào.
"Ý em là..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055811/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.