Thư Thời vừa hơi cáu vừa khó xử, cậu muốn rút tay mình ra thế nhưng vô ích. Bất đắc dĩ, cậu chỉ có thể quay sang nhìn đại mỹ nhân đang mặt dày không chịu đi: "Buông tay nhanh lên, em còn phải tới phim trường nữa đó!"
Giờ này mà còn không đi thì chắc chắn sẽ muộn.
Diệp Vọng gật đầu, nghe lời buông tay ra. Sau đó lại lẽo đẽo đi theo sau hồ ly ngốc, nhìn cậu thu dọn đồ đạc. Hắn vốn định giúp một tay, nhưng bị hồ ly trợn mắt nhìn với vẻ hung hăng nên đành thôi, đứng bên cạnh yên lặng nhìn.
Thư Thời thu dọn xong đồ, thấy đại mỹ nhân thật sự không có dấu hiệu muốn rời đi, đành nhận mệnh dẫn hắn đến phim trường.
Tâm trạng Diệp Vọng trở nên tốt hơn rõ rệt, hắn đi theo sau Thư Thời, trong mắt đong đầy ý cười dịu dàng không thể che giấu được. Trong thang máy, Thư Thời lén nhìn gương phản chiếu để quan sát anh, vừa kịp thu ánh mắt về khi suýt bị phát hiện.
Dù chưa bị bắt quả tang, nhưng hai vành tai cậu vẫn đỏ bừng.
Khi đến phim trường, đã muộn gần mười phút so với thời gian khai máy dự kiến.
Thư Thời biết đạo diễn Chung là người rất nghiêm khắc với công việc, tuyệt đối không chấp nhận đến muộn không lý do, nên vừa giao đồ cho Tiểu Hiên xong là vội vàng chạy đi giải thích với đạo diễn.
"Đạo diễn Chung, xin lỗi, sáng nay cháu bị kẹt chút việc nên tới muộn."
Chung Vệ vốn khá bao dung với đứa nhỏ khiến người ta yên tâm như Thư Thời hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055809/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.