Ăn tối đơn giản xong, Thư Thời về lại phòng, tắm rửa với tốc độ ánh sáng, chỉn chu lại bản thân rồi nghiêm chỉnh ngồi xuống ghế sofa, ho nhẹ một tiếng, sau đó mới ấn nút gọi video call.
Bên kia, Diệp Vọng vừa mới tắm xong thì yêu cầu gọi video đã hiện lên.
Hắn nhướn mày, khẽ chạm tay, trên màn hình hiện ra một đôi mắt cáo tràn ngập ý cười, ở góc còn có một lúm đồng tiền nhỏ.
Ngay khi cuộc gọi kết nối, Thư Thời lập tức bắt được hình ảnh gương mặt đại mỹ nhân. Nhưng chỉ một giây sau, cậu lập tức quay mặt đi, ánh mắt né tránh, giọng nói cũng lắp bắp: "Anh... sao... sao không mặc đồ cho đàng hoàng vậy?!"
Diệp Vọng cúi mắt nhìn chiếc áo choàng tắm trên người, lại nhìn đôi tai đỏ rực của hồ ly ngốc, lập tức dẹp luôn ý định thay quần áo.
"Mới tắm xong, chưa kịp thay."
Thư Thời muốn lắm mà cũng không dám nhìn thẳng màn hình, trong đầu cứ lặp đi lặp lại hình ảnh cơ bắp săn chắc mình lỡ liếc thấy, cùng với đường cong áo choàng phập phồng theo nhịp thở.
Cậu không kiềm được mà nuốt nước bọt, con người nói ăn no mặc ấm, sắc dục theo sau quả thật không sai chút nào.
"Vậy... vậy anh có muốn... thay đồ giờ không?"
Diệp Vọng nhìn chằm chằm vành tai đỏ bừng giữa màn hình, trong mắt thấp thoáng ý cười nhưng giọng lại rất nghiêm túc: "Không cần. Bình thường tôi tắm xong không quen thay đồ luôn."
Thư Thời ngỡ ngàng, không thể tin vào khả năng mặt dày lại còn nói dối mà không chớp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055804/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.