Trong giây lát tin được gửi đi đó, Thư Thời trợn tròn mắt.
Bỏ xừ rồi, sao lại gửi cái hôn hôn được cơ chứ, còn chưa tới bước kia mà!
Thư Thời luống cuống vội vàng thu hồi rồi nhắn lại:
– Cám ơn sếp .jpg
Diệp Vọng chưa từng rời mắt khỏi màn hình nhướng mày, tay gõ phím, trả lời tin nhắn:
– Không có gì.
Thư Thời thở phào nhẹ nhõm, phản ứng của đại mỹ nhân vẫn bình thường, chắc là vừa rồi không thấy cái nhãn dán kia, còn may còn may.
Hình tượng phập phù của cậu vẫn còn cứu được.
Nhưng ngay giây sau cậu lại nhận được một tin nhắn mới từ [Đại mỹ nhân]:
– Nhân tiện thì nhãn dán đáng yêu lắm.
Biểu cảm Thư Thời vừa mới thả lỏng chợt cứng đờ, rồi cậu từ từ cúi đầu rũ xuống màn hình điện thoại, đập đầu lên màn hình mấy lần.
Cái tay nàyyyyy! Sao không chịu nghe sai khiến vậy!
Nhưng chuyện đã đến nước này, cậu cũng chỉ có thể đâm lao rồi phải theo lao. Vì vậy Thư Thời bèn mặt dày trả lời đại mỹ nhân:
– Cảm ơn đã khen.
– Cáo nhỏ dễ thương .jpg
Sau đó đại mỹ nhân cũng không nhắn lại nữa, Thư Thời yên tâm.
Cậu thầm nghĩ, chỉ cần da mặt đủ dày, thì sẽ chẳng có vấn đề gì hết!
Có điều suy nghĩ này chỉ tồn tại vỏn vẹn năm phút, Thư Thời mặt đỏ lên đến tận lỗ tai, đối mặt với cái cửa đang mở của biệt thự nhỏ mà bối rối: Nếu không thì, đêm nay không ngủ trên giường nữa nhỉ?
Xấu hổ chết mất...
Nhưng cậu còn chưa kịp biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055799/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.