Thư Thời nhìn ảnh mà ch** n**c miếng, thế nhưng nhìn lại số dư trong tài khoản tức khắc kéo cậu về lại thực tế.
Nếu thực sự mua nó thì cậu sẽ phải gặm mì gói sống qua ngày...
Cậu nhìn ảnh đồng hồ trong tạp chí, tự an ủi mình: "Có thể do ảnh chụp đẹp thôi, biết đâu vật thật không đẹp đến vậy thì sao?"
*
Hai tiếng sau, Thư Thời bước ra khỏi cửa tiệm, đẩy kính râm, cả người nhìn qua vừa sa sút vừa rối rắm.
Chiếc đồng hồ kia nhìn đẹp quá đi, so với ảnh chụp còn đẹp hơn nhiều, hình ảnh trong tạp chí còn không diễn tả được một phần mười khí chất của nó nữa!
Thư Thời ngồi xổm trước cửa tiệm, trong lòng xoắn xuýt vô cùng.
Làm sao bây giờ.
Nhìn thấy vật thật, càng muốn mua...
Thế nhưng vừa nghĩ tới số dư trong tài khoản ngân hàng, Thư Thời lại lắc đầu.
Không được, gặm mì gói một tháng, tưởng tượng thôi đã thấy đáng sợ rồi.
Cậu cắn răng, lấy điện thoại ra gọi xe.
Bỏ đi, về nhà thôi.
Đồng hồ lúc nào cũng có thể mua, không nên vì vậy mà bạc đãi bản thân!
Đúng lúc này, một đôi tình nhân bước ra khỏi cửa tiệm, người đàn ông đeo trên tay chiếc đồng hồ vừa rồi Thư Thời nhìn trúng, còn rất quý trọng xoa xoa mặt kính.
Người phụ nữ đi bên cạnh trêu chọc: "Mắt thẩm mỹ của em không tệ phải không! Mẫu này là hàng giới hạn, toàn cầu chỉ có 3.000 chiếc thôi đó..."
Đôi tình nhân đi xa dần, thanh âm của người phụ nữ Thư Thời cũng nghe không rõ lắm.
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055783/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.