Diệp Vọng hạ mắt, nghĩ đến hình ảnh vừa rồi, chiếc gáy thanh tú, còn cả làn da xoa nhẹ đã phiếm hống, hầu kết bất giác giật giật.
Phía bên kia, Thư Thời trở về khách sạn tắm rửa. Cậu ngâm mình trong bồn tắm, soi gương lau mạnh phía sau gáy, chắc chắn là đã rửa sạch hạt kim tuyến mới thả lỏng.
Cậu đặt gương xuống, nghĩ đến việc vừa rồi đại mỹ nhân giúp mình lau, lỗ tai lại đỏ lên.
Thư Thời trầm mình trong bồn tắm, vừa phun bọt nước ùng ục, vừa nghĩ, khiến hồ ly ngượng quá đi mất.
*
Hôm sau Thư Thời không nhiều việc lắm, lúc đến trường quay cũng không tới lượt cậu diễn. Vì vậy mà cậu cũng cực kỳ tự nhiên đi đến chỗ đại mỹ nhân. Ghế dựa ở chỗ này thoải mái hơn nhiều.
Nhưng khi đến nơi, cậu lại cảm thấy hơi kỳ lạ, sao đại mỹ nhân lại chuyển cho hai cái ghế cách xa nhau hơn thế?
Khoảng trống ở giữa có khi đủ để đặt thêm cái ghế nữa ấy chứ.
Thư Thời: "Sao phải cách xa thế anh?"
Động tác của Diệp Vọng hơi ngừng lại: "Đảm bảo an toàn."
Thư Thời: "???" Này là lý lẽ gì thế?
Sao cậu lại cảm thấy mình ngày càng không hiểu đại mỹ nhân nói gì thế nhỉ.
Sau khi cậu ngồi xuống, Diệp Tứ liền bước tới, đưa cậu xem một số danh mục quần áo của nam.
"Sao lại đưa em xem cái này?"
Giọng Diệp Vọng bình thản: "Lần trước em nói chỉ mặc vest thì nghiêm túc quá. Giờ em xem có cái nào hợp mắt thì nói với Diệp Tứ."
Ngừng lại một lúc, hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055774/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.