Thư Thời bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm cùng lúc như vậy, giờ cũng không thể quay đầu lẻn ra ngoài. Cậu nhắm mắt lại, dằn mình nhẫn tâm.
Vĩnh biệt, thể diện của tui.
Vì vậy, trước mắt bao người, tất cả mọi người nhìn Thư Thời tiến lên từng bước hình chữ T, tư thế không tự nhiên khiến Liêu Hàng không khỏi bật cười thành tiếng.
Giây tiếp theo, Liêu Hàng ngay lập tức nhận được ánh mắt từ phía chủ vị, chợt dựng tóc gáy, thẳng lưng. Khóe miệng anh vừa rồi còn giương lên giờ cũng không dám động đậy.
Thư Thời vừa di chuyển chậm rãi vừa giải thích: "Ngại quá, vừa rồi tôi không cẩn thận trẹo mắt cá chân." Tuy chính cậu cũng chẳng biết trẹo kiểu gì ra được bộ dáng như quỷ thế này nhưng ít nhất cũng đã rặn ra được một lý do.
Thư Thời cứ thế đi tới phía trong cùng của bàn hội nghị. So sánh giữa chỗ góc khuất nhất với chỗ đối diện trung tâm, Thư Thời chọn vế trước không chút do dự.
Thấy thế, lông mày Diệp Vọng khẽ nhếch lên.
Vất vả mãi mới ngồi xuống được, Thư Thời nghĩ đến khẩu trang trên mặt mình, do dự hai giây rồi cùng tháo xuống.
Cậu có tư tâm không hề muốn tháo khẩu trang trước mặt đại mỹ nhân, nhưng nếu không tháo thì lát nữa khi nói chuyện sẽ rất kỳ.
Sau khi tháo khẩu trang, vài ánh mắt nóng rực trên bàn hội nghị nhìn qua, nhưng ngại nhà đầu tư ở đây, không ai dám lên tiếng trêu chọc.
Mặc dù biết Thư Thời bị trẹo chân có thể là cái cớ cho sự đến muộn, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055761/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.