Sau khi Diệp Vọng hỏi vấn đề kia, đầu dây còn lại không có âm thanh. Một lúc lâu sau mới nghe thấy Bạch Trạch nhẹ nhàng nói một câu: "Cậu chờ chút."
Sau đó điện thoại bị ngắt.
Diệp Vọng không để ý lời nói không đầu không đuôi của anh, mặt không đổi sắc tắt điện thoại rồi ra khỏi phòng làm việc, đi vào phòng khách đọc sách.
Thư Thời vốn đang nằm trên sô pha, nghĩ rằng đêm nay chỉ có duy nhất một hồ ly là cậu, lại không ngờ không lâu sau đại mỹ nhân cũng ra đây.
Chóp đuôi cậu dựng lên trong chớp mắt, xem ra đại mỹ nhân còn rộng lượng hơn mình nghĩ nhỉ.
Sau khi người đến gần, Thư Thời nhảy lên đầu gối của Diệp Vọng một cách quen thuộc, tìm một vị trí tốt để bắt đầu nằm xem TV.
Mà Diệp Vọng vẫn một tay đọc sách, một tay vuốt lông như trước.
Thư Thời chưa từng được ai chăm sóc như vậy. Lúc được đại mỹ nhân nuôi, cậu mới biết, thì ra được vuốt lông thoải mái đến vậy, sau đó cũng vui vẻ mặc đại mỹ nhân, lâu dần thành thói.
Một người một hồ ly ở chung cũng coi như là hòa hợp.
Không biết có phải do bị ảnh hưởng bởi cái kết quả tìm kiếm vừa rồi hay không, Diệp Vọng chợt nhớ ra, dường như hắn chưa từng xem qua bụng của hồ ly ngốc. Lần trước cũng là Cô Hoạch Điểu nói cho hắn biết giới tính của nó.
Dần dần, Thư Thời cảm thấy có gì đó không ổn.
Không biết có phải là ảo giác của cậu hay không mà cậu cảm thấy tay đại mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055746/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.