Edit: Thư Trương. 
Truyền nước xong, viện trưởng tự mình đến xem, lại đo nhiệt độ cơ thể, cảm thấy không có vấn đề gì, đưa thuốc, Nhan Niệm Niệm cùng Cố Lẫm trở về biệt thự nhỏ. 
Vừa xuống xe, Cố Lẫm liền bế Nhan Niệm Niệm lên. 
Nhan Niệm Niệm không nói gì mà nhìn anh, gia hỏa này, rõ ràng cô đã hạ sốt! 
Biết so đo với anh cũng vô dụng, lại nói trong nhà cũng không có người ngoài, dù sao ở trường cũng bị anh bế từ khu dạy học đến ngoài cổng trường, Nhan Niệm Niệm dứt khoát nhắm đôi mắt lại, mặc kệ anh. 
Cố Lẫm trực tiếp đem Nhan Niệm Niệm bế lên phòng ngủ của cô ở lầu hai, tay chân nhẹ nhàng đặt ở trên giường, sờ sờ trán của cô. 
Đã bớt nóng đi, lòng bàn tay anh không cảm giác được nóng nữa, Cố Lẫm cuối cùng cũng an tâm, "Niệm Niệm, có mệt hay không? Có muốn ngủ một giấc?" 
"Ngủ không được," Nhan Niệm Niệm giữ chặt anh, "Anh bồi em đi." 
Cô ở bệnh viện ngủ một giấc, đã không mệt nhọc, nhưng là khớp xương có chút ê ẩm, tứ chi vô lực, cô phát sốt liền dễ bị như vậy, tuy rằng mệt, nhưng ngủ không được. 
Cố Lẫm nhếch lông mày một chút, tiểu nha đầu dính người như vậy, anh tất nhiên là rất hoan nghênh. 
Nhan Niệm Niệm lấy di động ra, "Em chơi điện thoại, anh ở một bên đọc sách." 
Cố Lẫm: "......" 
Em được lắm. 
Nhan Niệm Niệm thoải mái dễ chịu mà nằm ở trên giường, Cố Lẫm ngồi ở trên sofa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-nho-ben-nguc-trai/2953774/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.