Editor: _Annne_
Đêm tối.
Có tiếng hát thanh tao, từ dưới biển sâu đến trên mặt biển rộng, ngay cả bầy cá bơi ngang qua cũng bị tiếng ca mê hoặc, lưu luyến không rời nơi đây.
Đây là tiếng ca của người cá, trời sinh đã có một sức cuốn hút khó ai có thể cưỡng lại được.
Trong phòng đá không xa nơi phát ra tiếng ca, một ông rùa biển cao tuổi đang gõ cửa.
"Đa Đa, Đa Đa à, đại hội hẹn hò của người cá đã bắt đầu rồi, sao con vẫn chưa đi tham dự?"
Ông rùa nhấn chuông cửa làm bằng sỏi nhỏ ở cửa, cố gắng gọi bé người cá bên trong.
Nhưng dù gọi mấy lần vẫn không thấy bé người cá ra mở cửa.
Ông rùa có hơi khó hiểu.
Đáng ra mấy bé người cá đến tuổi này thích nhất là đến đại hội hẹn hò để tham gia vào các cuộc vui chứ. Nhưng sao gần đây gọi cậu bao nhiêu cũng không thấy động tĩnh gì.
"Đa Đa, nếu con còn chưa đi thì mấy người cá khác sẽ bơi đi hết đấy."
Ông rùa nán lại trước cửa một lúc nhưng cuối cùng vẫn không gọi được người cá nhỏ, chỉ đành từ từ rời đi.
Ngay lúc ông rời khỏi, có một giọng nói đè nén trong căn phòng đá, hình như còn xem lẫn với tiếng khóc nức nở.
"Anh, anh đừng có sờ đuôi cá của tui."
Trên chiếc giường nhỏ đơn sơ làm bằng rong biển, cuối cùng bé người cá cũng dám phát ra tiếng, chỉ là tủi thân bẹp bẹp nhìn chiếc đuôi cá của mình bị người đàn ông nắm lấy.
Bé người cá xinh đẹp, gương mặt tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-nguoi-ca-sieu-hung/588806/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.