Lăng Dương nói nhẹ nhàng quả nhiên là nhẹ nhàng, hắn xem môi Giang Âm như thứ đồ mỹ vị, mỗi một tấc đều được nhấm nháp lặp đi lặp lại một cách nhẹ nhàng tinh tế
Giang Âm bị hôn như vậy, có thể nói trong đầu cậu lúc này cực kì phấn khích, suy nghĩ bay xa bay cao không kiềm chế được
Trong chốc lát thì nghĩ đến kỹ thuật của Lăng Dương có hơi trúc trắc, bất quá lại nghĩ cậu cũng không hơn Lăng Dương bao nhiêu. Chốc lát nữa lại nghĩ sao Lăng Dương cứ hôn lâu mãi một vòng bên ngoài vậy, trong chốc lát lại nghĩ Lăng Dương đẹp trai quá, cậu quả nhiên kiếm lời to, bất quá cậu cũng đâu xấu lắm đâu
Không đúng, theo mắt thẫm mỹ của Lăng Dương thì cậu quả thực xấu đau xấu đớn!
Giang Âm khẩn trương lên, cậu đẩy Lăng Dương ra, sau đó nói: "Anh thấy một người có khuôn mặt như nào mới được gọi là đẹp, trả lời thật cho em biết đi!"
Lúc Lăng Dương bị đẩy ra có chút mờ mịt, nhưng thực mau phản ứng lại, ôn nhu nói: "Là em, em đẹp"
Giang Âm không tin, bộ dạng bây giờ của cậu đã được nghiệm chứng, hoàn toàn không có liên quan gì đến chữ đẹp
"Kiểu tóc của em tròn tròn, mắt kính cũng tròn tròn nữa, rất đáng yêu" Lăng Dương nói nói, sau đó hôn lên mặt cậu một cái, thần hồn điên đảo "Quá đáng yêu"
Giang Âm: "....." Xong phim, thẫm mỹ quỷ dị của Lăng Dương hết đường cứu chữa
Dựa theo khiếu thẫm mỹ này của hắn, nếu cậu ngay lúc này gỡ mắt kính lộ chân dung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-hong-muon-dua-mat-an-com/1032481/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.