Chương trước
Chương sau
Giản Nhung lật qua nhấp vào chuỗi chữ cái.
TTC•Road, theo dõi 71, 5.81 triệu người theo dõi, weibo chứng thực: tuyển thủ câu lạc bộ E-sport TTC.
Cậu đóng lại rồi lại mở lần nữa.
Sau năm lần như thế, rốt cuộc trang web có một điều thay đổi —— số người Road theo dõi biến thành 72.
“Đã theo dõi” ở bên góc phải giao diện cũng biến thành “theo dõi lẫn nhau”
Giản Nhung: “…”
Phần bình luận ở phía dưới đã có hơn năm mươi câu trả lời của fan.
[ Xin lỗi Lộ thần, vừa rồi tui chỉ thuận miệng nói thôi, bây giờ tui lập tức lên live stream phát lại chụp hình lại. ]
[ A? Tui vậy mà ở phần bình luận của streamer nhìn thấy Road??? ]
[ Weibo theo dõi đầu tiên của nó cũng là Road… ]
Giản Nhung như có gắn hỏa tiễn phi nhanh xuống giường, dứt khoát lưu loát mở máy tính, xóa live stream phát lại.
Cậu ngồi xếp bằng trên ghế chơi game rồi gặm đầu ngón tay, bối rối lo lắng nhắn tin cho Road.
Do dự đến mười phút mới nhắn lại biểu cảm [ Khóc lóc]
Lộ Bá Nguyên nhìn thấy biểu cảm này thì đã qua ba ngày rồi.
Anh có quá nhiều thông báo trên weibo, hôm đó cũng chỉ là tiện tay trả lời chứ không để tâm mấy.
Anh mới vừa muốn xem fan kia có gửi tin nhắn riêng cho mình hay không, bỗng nhiên Tiểu Bạch ở bên cạnh thò đầu qua: “Anh, vì sao anh Đinh lại gọi chúng ta vào phòng họp vậy?”
Lộ Bá Nguyên tắt màn hình điện thoại rồi tiện tay để lên bàn: “Không biết.”
Họp nội bộ chiến đội cũng là chuyện bình thường, trong suốt mùa đấu bọn họ có thể họp mấy lần một tuần, nhưng lần này hiển nhiên không phải là cuộc họp “phục bàn”. (*)
(*) Phục bàn: nguyên văn: 复盘: Là từ ngữ trong môn cờ (cờ vây, cờ tướng..),sau một trận đấu thì người đánh cờ sẽ bày lại ván cờ, qua đó có cái nhìn sâu sắc hơn về ván đấu, suy nghĩ các nước đi, ưu điểm, nhược điểm, tích lũy kinh nghiệm cũng như cách thức ứng đối khi gặp phải những nước cờ tương tự.
Vài phút sau, anh Đinh đơn đọc bước vào phòng họp sau đó đóng cửa lại.
Anh đi thẳng vào vấn đề: “Cuộc họp lần này là muốn nói với mọi người về chuyện của Kan.”
Vừa dứt lời, vẻ mặt của mọi người tức khắc nghiêm túc hơn nhiều.
Ngay cả Tiểu Bạch bình thường hay cười đùa cũng yên tĩnh ngồi tựa vào lưng ghế không lên tiếng.
Tuy rằng hai mùa giải vừa rồi Kan phát huy không tốt nhưng anh là thành viên kỳ cựu của TTC, anh đã là một phần của câu lạc bộ kể từ khi TTC được thành lập và đã chiến đấu qua giải đấu chuyên nghiệp hạng hai, thậm chí đã giành chức vô địch thế giới với họ.
Có thể nói, Kan đã chứng kiến sự phát triển của bốn người đang ngồi đây.
Anh Đinh im lặng vài giây, trầm giọng nói: “Bên Liên Minh đã điều tra ra vài thứ.”
Ngay lập tức mũi của Tiểu Bạch chua xót cố gắng chớp chớp đôi mắt.
Ngay cả Pine ít lên tiếng nhất trong đội cũng nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mí mắt của Lộ Bá Nguyên khẽ rũ xuống, trên gương mặt không có bất cứ biểu cảm nào: “Xác định rồi sao?”
“Tám chín phần mười đi.” Anh Đinh nói, “Vốn điều tra không dễ dàng như vậy, nhưng hai ngày trước có người liên lạc với Liên Minh nói trong tay có bằng chứng.”
Tiểu Bạch nhíu mày: “Ai?”
“Bạn gái của ảnh.” Anh Đinh dừng lại, “Có thể nói là bạn gái cũ.”
“…”
“Việc này phải mất mấy ngày nữa mới có kết quả, cứ chờ xem trước đã.”
Bầu không khí trong phòng họp trở nên ngột ngạt, anh Đinh không thể nén được tiếng thở dài, chuyển sang đề tài khác: “Còn một chuyện nữa. Cấp trên đã liên hệ với đường giữa mới rồi, quản lý từng nhìn trúng hai người, người phụ trách đang thảo luận với hai người đó, anh nói trước cho mấy đứa biết.”
Nghe ba chữ “đường giữa mới”, không ai cảm thấy bất ngờ.
Thi đấu E-sports chính là như vậy, chung quy có người cũ đi thì người mới sẽ đến. Mỗi chiến đội đều phải trải qua sự đổi mới mới có thể giữ được thành tích tốt nhất.
Thực lực của người thay thế bình thường còn trạng thái của Kan thì đang giảm dần, thêm sự cố lần này, TTC chiêu mộ Mid là điều tất yếu.
Viên Khiêm hít một hơi sâu: “Nhìn trúng ai vậy?”
Anh Đinh nói: “Một người là Savior của giải đấu Hàn Quốc, anh ta vừa mới hết kỳ hạn, mùa thi đấu này có ý định gia nhập LPL.”
Viên Khiêm khiếp sợ: “Savior? Cậu ta muốn tới giải đấu của chúng ta sao? Chắc là sẽ đắt lắm đây?”
Savior là Mid mới của giải đấu Hàn Quốc vừa mới gia nhập giải đấu chuyên nghiệp được hai năm. Mặc dù thành tích của chiến đội sở tại bình thường và miễn cưỡng đánh vào vòng loại, nhưng cậu ta có năng lực cá nhân mạnh có tiếng, am hiểm đánh farm nhất, bình thường có thể đứng ra Carry đội ngũ trong tình thế bất lợi.
Người hâm mộ của Savior thường hay nói: “Nếu đổi cho Savior mấy đồng minh thật sự còn sống thì anh ta đã giành hai chức vô địch liên tiếp cho đến bây giờ.”
“Cậu đừng quan tâm cái này, chiến đội ngay cả Road còn nuôi được mà sợ không mua nổi một Mid mới sao?” Anh Đinh nói.
Lộ Bá Nguyên từ chối cho ý kiến mà chỉ nhướn mày.
Tiểu Bạch lẩm bẩm: “Chiến đội chúng ta muốn tiến cử thành viên người Hàn sao? Vậy trao đổi thật phiền phức, em không muốn nói si-mi-da đâu.”
Pine nói: “Không phải suốt ngày ông coi phim Hàn vô vị đó sao, không học được câu nào sao?”
“Nếu như nghe mà học được thì tui hiện giờ đã thành ở Thanh Hoa Bắc Đại rồi, còn ở đây đánh chuyên nghiệp với mấy người sao?” Tiểu Bạch chống cằm rồi nhìn về phía anh Đinh: “Còn người nữa là ai vậy anh?”
Anh Đinh nói: “Một người nữa là streamer trên nền tảng, không có kinh nghiệm thi đấu chuyên nghiệp như một tờ giấy trắng thôi. Nhưng thực lực cá nhân rất mạnh, là hạt giống tốt.”
Phòng họp rơi vào sự trầm mặc.
Một lát sau, Pine nhíu mày nhắc lại: “Streamer?”
Khi nghề E-sports vừa mới ra đời, rất nhiều tuyển thủ đều khai quật từ các chiến đội trên live stream trên nền tảng hoặc dựa vào điểm xếp hạng, Viên Khiêm và Kan được được tìm ra bằng cách này.
Nhưng khi nghề thi đấu điện tử phát triển thì từng chiến đội đều có hệ thống đào tạo chuyên nghiệp riêng mà thực tập sinh trở thành còn đường chủ yếu mà các chiến đội tìm kiếm thành viên mới.
Còn miếng bánh streamer trở thành nơi có điều kiện tốt nhất dành cho những tuyển thủ đã giải nghệ.
Tiểu Bạch thật sự không quan tâm, người có thể được quản lý chọn đương nhiên sẽ không tệ. Cậu hỏi: “Live stream nền tảng nào, chúng ta quen không? Sao em không nhớ gần đây có streamer mới nào đặc biệt lợi hại nhỉ?”
“… Xem như có quen biết đi.” Anh Đinh nói: “Bên Savior đang thương lượng, PUD cũng muốn ký với cậu ta, hiện tại hai bên đã cố gắng trả giá. Một người khác vừa mới xác định, cấp trên đã phái người liên lạc rồi.”
“Người kia tên gì? Em bớt thời gian xem cậu ta live stream.” Tiểu Bạch thở dài, “Em thật sự không hợp với si-mi-da.”
Anh Đinh yên lặng một chút: “Một streamer nhuộm tóc xanh.”
Tiểu Bạch nói: “Thật ra em cố gắng một chút cũng được, lát nữa em sẽ đi mua sách tiếng Hàn.”
“Xì.”
Bầu không khí âm trầm bị quét sạch, anh Đinh cùng Viên Khiêm bật cười mà ngay cả Pine luôn lạnh lùng ít nói cũng nhếch môi.
Chỉ có một mình Tiểu Bạch sụp đổ: “Không phải chứ…Vì sao muốn mời một thánh troll vào đội! Quản lý mắt mù nào nhìn trúng nó vậy?! Nó ngoài việc ở cấp Vàng với Bạch Kim ngược đãi mấy con gà còn có thể làm gì được cơ chứ!!”
“Tao nhìn trúng đấy.” Lộ Bá Nguyên lên tiếng.
“Ông…Anh trai?” Tiểu Bạch cứng đơ nuốt mấy lời thô tục trở lại, kinh ngạc quay đầu lại, ngơ ngác một lát rồi nói: “Anh nhìn trúng nó?”
Lộ Bá Nguyên ngưng hai giây, như tự hỏi một lát, sau đó nói: “Cái nào cũng tốt mà.”
Tiểu Bạch hoàn toàn trợn tròn mắt.
Cậu cảm thấy tóc xanh trong miệng anh trai cậu với tóc xanh mà cậu biết không phải là một người.
“Được rồi.” Anh Đinh ngưng cười, “Chỉ nói một tiếng với mấy đứa, bây giờ chọn hai người, đến cuối cùng là ai còn chưa biết, trước tiên đừng suy nghĩ nhiều. Tám giờ rồi, xuống dưới ăn đã.”
Mãi cho đến khi những người khác đi hết, Lộ Bá Nguyên mới đứng lên.
Anh đi đến bên cạnh anh Đinh rồi dường lại một lát, sau đó thoáng nghiêng đầu: “Chuyện của Kan, quản lý có dự định gì không?”
“Còn có dự định gì…” Anh Đinh nói: “Muốn tố cáo anh ta vi phạm hợp đồng.”
Lộ Bá Nguyên hạ mắt, nhẹ nhàng “Ừ” sau đó xoay người rời khỏi phòng họp.

Nửa đêm 11 giờ, phòng huấn luyện TTC.
Tiểu Bạch ở bên ngoài phòng live stream Star TV lắc qua lắc lại, cuối cùng không nhịn được, đăng nhập tài khoản phụ lần nữa tìm đến kênh phát sóng trực tuyến của Soft.
Lúc này Giản Nhung vừa ăn miến chua cay (*) vừa chơi Đấu trường chân lý.
(*) Hot and sour noodles (酸辣粉): Món ăn Tứ Xuyên
[ Ông đã tóm được tướng bá đạo nào rồi, cuối cùng là ông có biết chơi không? ]
[ Đừng ăn nữa, mau chơi đi, bao lâu rồi ông còn chưa sắp xếp thi đấu với khán giả? ]
[ Đoàn quân chi viện duy nhất của Soft: sao ông lại kéo weibo của bố đây vào sổ đen!! ]
Nhìn thấy bình luận cuối cùng trên đạn mạc, Giản Nhung lại nhớ bản thân còn chưa nhận được trả lời từ biểu cảm trên weibo.
Cậu khó chịu trong lòng, đưa tay lên cấm ngôn bạn Chi viện duy nhất luôn.
Sau khi ăn xong miến chua cay, Giản Nhung mới có ý định bắt đầu chơi game, bỗng nhiên trên QQ nhận được một yêu cầu xin kết bạn.
[ Tin nhắn đính kèm: Có hứng thú đánh chuyện nghiệp không? ]
Giản Nhung ngẩn ra, sau đó dứt khoát đóng yêu cầu.
[ Tui đm rốt cuộc cũng có người phát hiện được thực lực của con tui rồi? ]
[ Vì sao cự tuyệt vậy? ]
[ Chắc là lừa gạt, mặt hàng này mà lại có chiến đội muốn? ]
Tiểu Bạch ở trước máy tính vừa đi phụ họa, vừa nghĩ đến chiến đội mình thật sự muốn mời cậu ta, không thể làm gì khác ngoài việc nhịn sự kích động muốn châm chọ đối phương trên đạn mạc.
“Không vì sao, không muốn đánh.” Giản Nhung lên tiếng, “Tui cũng nghĩ là lừa gạt.”
[ Làm tuyển thủ chuyên nghiệp không thể tốt hơn làm streamer? Còn kiếm tiền. ]
[ Thôi đi, chỉ có trên đỉnh kim tự tháp mới kiếm tiền, tiền lương làm người thay thế của một chiến đội kém cỏi cũng chẳng kiếm được mười ngàn. Hơn nữa nó chỉ là một streamer thích ngược gà, ném tới trước mặt cao thủ thì đáng làm cái gì. ]
[ Không phải tuần trước streamer còn tra tấn Bye của chiến đội xe tăng sao? ]
Tiểu Bạch nháy mắt xù lông.
Mày mới bị tra tấn ấy! Có bản lĩnh mày đi đường (lane) với nó đi! Thuật nghiệp hữu chuyên công (*) không biết sao!
(*) Thuật nghiệp hữu chuyên công: nằm trong câu “Văn đạo hữu tiên hậu, thuật nghiệp hữu chuyên công”, nghĩa là “Biết đạo lý trước, sau đó mới bắt đầu nghiên cứu sâu xa.”
“Tui kiếm tiền từ mấy người là đủ rồi.”
Giản Nhung nói xong, thấy trên đạn mạc một hồi hùng hùng hổ hổ, nhìn không được bật cười: “Bye? Ổng là người chơi vị trị SP, đánh đường giữa không lại tui là chuyện bình thường mà.”
Tiểu Bạch “Hừ” một tiếng từ trong mũi.
Coi như tóc xanh biết điều.
Tiếp tục, Giản Nhung lại nói: “Song cho dù có dùng tướng SP Solo thì ổng cũng không đánh lại tui.”
ĐM!
Mày cứ làm con người nửa phút trước thì chết sao!!
Tiểu Bạch ôm bàn phím bắt đầu dũng cảm tiến về phía trước: [ Solo cái mông! Đây là game 5 người! Tác dụng của Bye trong đoàn chiến gấp mày mười ngàn lần!!]
Những lời này bị chìm trong chục ngàn bình luận trên đạn mạc nên Giản Nhung hoàn toàn không nhìn thấy.
Cậu tiếp tục trả lời những câu hỏi khác: “Nhiều chiến đội tìm tui lắm…Vì sao không đồng ý hả? Nói không thích đánh. Tui thích chơi game một mình. Solokill cũng rất sướng, hoạt động đoàn thể không thích hợp với tui.”
[ Nếu có chiến đội lớn tìm ông thì sao? ]
“Chiến đội lớn? Ví dụ?” Giản Nhung hững hờ nói: “PUD? Không có hứng thú, chuyên môn đánh lớn ở cuối trận, điển hình của hoạt dộng đoàn thể.”
“OYG? Cũng không có hứng thú, bọn họ thích xoay quanh đánh dưới đường dưới, tui không muốn đi để làm cha mẹ người ta.”
“TTC…” Giản Nhung dừng lại một thoáng, đưa mắt nhìn góc phải màn hình.
Nhưng muốn xác nhận trên bảng đập tìn có người nào đó không.
Tiểu Bạch vô thức ngồi thẳng lắng nghe.
“SP Bye của bọn họ rất thù dai, tui solokill ổng nhiều lần như thế, không chừng trong lòng thù tui lắm.”
Giản Nhung cố tình không đề cập đến Road, nhưng cậu lướt qua đạn mạc lại có mấy kẻ ngu ngốc nhân cơ hội bôi đen người khác.
Chon nên Giản Nhung vẫn không nhịn mà nhắc tới: “Chỉ là tui thích JG của bọn họ, anh ta rất –“
Rất mạnh.
Thao tác giỏi nhất.
Chiến thuật linh hoạt.
Những lời này Giản Nhung chưa từng nói ra.
Tiểu Bạch còn muốn đạp bàn chửi người, lại thấy cửa sổ kênh live stream bỗng nhiên tốt thui, trên màn hình xuất hiện chibi khóc thút thít, bên cạnh có mấy chữ to ——
[ Điều chỉnh quy tắc mới: “Vì streamer chưa đủ tuổi nên nền tảng tạm thời khoá kênh phát sóng trực tuyến này! ]
Tiểu Bạch: “???”
Tiểu Bạch kích động nhảy từ trên ghế xuống, quay đầy nhìn thấy Lộ Bá Nguyên đứng phía sau.
“Anh –” Tiểu Bạch kinh sợ nói, “Thánh troll tóc xanh! Vậy mà là vị thành niên chưa đủ lông đủ cánh!”
Lộ Bá Nguyên cầm ly nước, cụp mắt nhìn màn hình máy tính: “Ừ.”
Tiểu Bạch không đeo tai nghe nên đối thoại trong kênh live stream anh nghe thấy toàn bộ.
Còn nhỏ hơn so với dự đoán của anh.
Tiểu Bạch cũng không nói gì nữa, Lộ Bá Nguyên lại lên tiếng: “Nếu chỉ là đứa trẻ, đừng so đo với những lời cậu ta nói trước đây.”
※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.