Lộ Bá Nguyên nhìn cậu giấu đầu như con đà điểu thì thật sự rất muốn cười. 
Anh dùng khăn ướt lau sạch tay rồi co chân quỳ trên giường, nhẹ nhàng nhấc gối lên. 
Giản Nhung vẫn còn đỏ mặt, cậu dụi mắt rồi xoa mặt, sau đó cố ra vẻ thật tự nhiên hỏi: "Tay anh có mỏi không." 
Mày của Lộ Bá Nguyên nhướng lên rồi hạ xuống, nếu nói không mỏi có thể hơi đả kích lòng tự tin của chàng trai: "Vẫn ổn." 
Tóc của Giản Nhung bị xoa rối tung. Cậu ngồi dậy, nhìn thấy quần và quần trong của mình nằm lung tung bên cạnh, lại nhìn thấy Lộ Bá Nguyên quần áo còn nguyên, nói kỹ hơn thì quần áo cũng hơi nhăn... 
Cuối cùng ánh mắt rơi xuống đốt ngón tay thon dài của Lộ Bá Nguyên. 
Nhớ đến hai tay này vừa mới làm gì, ngón tay cong lại như thế nào, trái tim của Giản Nhung lập tức tê dại, trong đầu đều là—— 
Mịa nó bàn tay nâng cúp vô địch thế giới đã làm gì vậy!!! 
Cậu hít sâu một hơi, vớ lấy quần trong vừa định xỏ chân vào. 
"Quần dơ." Lộ Bá Nguyên quan tâm nhắc nhở. 
Giản Nhung: "..." 
Lộ Bá Nguyên hỏi: "Mặc của anh? Cho em một cái sạch nhé." 
Giản Nhung nghĩ đến cái thứ có lẽ còn ở trên đùi cần được rửa, lập tức lắc đầu: "Không tệ đến thế...ra khỏi cửa chỉ đi hai bước chứ mấy." 
Cuối cùng, Giản Nhung ôm quần của mình cẩn thận mở cửa phòng của Lộ Bá Nguyên như tên trộm, ló đầu ra dòm bên ngoài muốn xác nhận bốn phía có người nào hay không. 
Cậu thật sự sợ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-gioi-de-toi-len/1014698/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.