“Đứng lên, đi xuống trước đã!”
XIU câm nín vài giây, sau đó bật cười: “Đừng kích động…cậu ấy chỉ là nhớ rõ trận leo rank nào đó với cậu trước đây. Hôm live stream đó cảu cậu ấy, cậu ta vẫn đang dùng điện thoại xem, nên cảm thấy cậu đáng yêu.”
Tiểu Bạch nghĩ thầm nhưng ngài mẹ nó đừng nói từ đáng yêu chứ, nếu không cái miệng này mà mở là không cản nổi.
Quả nhiên, mặt Giản Nhung khó chịu thêm vài phần.
Nhân viên đi phía trước thấy bọn họ dừng lại, vội vàng hỏi hỏi: “Lộ thần làm sao vậy? Bây giờ có thể lên sân được chưa? Tuyển thủ của Chiến Hổ sắp lên tới nơi rồi.”
Lộ Bá Nguyên gật đầu, không lên tiếng.
Giản Nhung nhìn ót của Lộ Bá Nguyên lập tức nuốt mấy lời khiêu khích đã lên đến bên miệng xuống, nghĩ thầm nhanh, đánh nhanh rồi về gaming house.
Ai ngờ cậu vừa bước một bước đã bị gọi lại rồi.
Gần đây Savior đang học tiếng Trung, nhưng cậu ta quả thật vừa mới vào LPL không bao lâu nên chỉ biết một số từ giao tiếp thông thường trên game mà thôi.
Savior: “Soft, Wechat, được không?”
“No,” Giản Nhung trả lời không chút suy nghĩ: “I can’t speak simida.”
Tiếng Anh này phải khiến Lộ Bá Nguyên nhếch miệng cười, trong đầu luôn truyền cảm giác cơn buồn ngủ đứt quãng, khi Lộ Bá Nguyên quay đầu lại đã khôi phục biểu cảm thường ngảy.
“Đi thôi.”
Giản Nhung không lên tiềng chỉ ”Ừm” một tiếng, hai tay nhét tay vào túi áo giãm gót giầy mới đi theo phía sau Lộ Bá Nguyên.
Người của Chiến Hổ đã ngồi vào vị trí rồi, thân hình năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-gioi-de-toi-len/1014655/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.