Trốn không được,  Giản Nhung ngồi xếp bằng trên đầu giường, nhìn áo khoác bên cạnh vò đầu bứt tai. 
Lúc này chiếc áo khoác “mượn” này có nhiều nếp nhăn, có thể thấy đêm qua bị cậu giày vò không hề nhẹ. Giản Nhung cầm áo lên ngửi, toàn mùi rượu. 
Cậu ghi nhớ nhãn hiệu, quyết định mua một cái mới. 
Treo áo lên xong, Giản Nhung bắt đầu gửi tin cho Thạch Lưu. 
Sau khi đọc vài tin nhắn câu bắt đầu ngồi thẳng người. 
【Thạch Lưu: Vì sao khán giả của ông đều chạy đến phòng live stream của tui?】 
【Thạch Lưu: Xảy ra chuyện gì, bọn nói nói ông uống rượu…】 
【“Điện thoại âm thanh không kết nối”】 
【Thạch Lưu: Xong rồi, tui vừa mới mở loa điện thoại!】 
【Thạch Lưu:Ai bắt điện thoại vậy, ông ở đâu,  không sao chứ 】 
Xem xong hơn mười tin nhắn, Giản Nhung gãi gãi đầu, trả lời. 
【Nhờ Ung: Tui không sao】 
Vài giây sau,  cậu nhịn không được mới hỏi một câu. 
【Nhờ Ung: Người hôm qua nhận điện thọai nói gì vậy…】 
【Thạch Lưu: Anh ta nói gì không quan trọng,  quan trọng là ông. 】 
Da đầu Giản Nhung tê dại, vội vã đánh chữ: Được rồi không cần nói cho tui biết… 
【Thạch Lưu: Ông còn để người ta kéo khóa quần】 
【Thạch Lưu: Đám cha của ông còn đặc biết có thể tưởng tượng,  bây giờ nói ông là đứa con bất hiếu,  thích nam nhân không lưu lại đời sau trong nhà, Ha ha】 
Giản Nhung cười không nổi. 
【Thạch Lưu: Ông thật không có việc gì chứ? Nếu không thì chúng ta đánh đôi, mở đàm thoại đội ngũ nói chuyện, ông mở Mic ổn định Fans đi? Lách luật nền tảng sẽ không quản đâu. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-gioi-de-toi-len/1014625/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.