Vân Lương dọn đồ xong, vừa tới giữa trưa, một nhân viên mặc đồng phục có chữ "Vườn bách thú Phồn Tinh" đẩy chiếc xe đẩy nhỏ đến trước cửa phòng triển lãm.
Vân Lương nhìn thấy trên xe đẩy nhỏ có một chậu lớn đựng đầy thịt tươi không khỏi hỏi: "Đây là bữa trưa hôm nay của 'điện hạ'?"
Nhân viên công tác cười nói: "Đúng vậy, bởi vì hôm nay các cậu mới trở thành nhân viên chăn nuôi, có thể không biết thức ăn được cất ở đâu, cho nên tiết mục tổ đã nhờ chúng tôi giao thức ăn đến, về sau các cậu phải tự đi lấy thức ăn."
Dứt lời lấy ra một tấm bản đồ vườn bách thú, chỉ vị trí kho hàng: "Ở chỗ này, cậu muốn lấy thịt thì đến nơi này tới lấy."
Vân Lương nhìn một chút, khoảng cách giữa kho hàng và phòng triển lãm có chút xa, những phòng triển lãm khác cũng không gần.
Cậu nghĩ nghĩ, hỏi: "Nếu đồ ăn quá nhiều, tôi không lấy hết thì sao?"
Vân Lương đọc qua tiểu sử, biết trăn bự đang trong giai đoạn phát triển, cần một lượng thức ăn lớn, ít nhất cũng phải mấy chục cân thịt cho một bữa. Sức lực cậu không nhỏ, có thể xử lý, chẳng qua việc vận chuyển lại có chút rắc rối.
Cậu nhìn về phía xe đẩy nhỏ trước người nhân viên công tác, đó là một phương tiện di chuyển tốt, liền hỏi: "Tôi có thể mượn xe đẩy khi vận chuyển thức ăn không?"
Vườn bách thú không có phương tiện di chuyển riêng cho nhân viên chăn nuôi, không có khả năng muốn nhìn bọn họ xách theo mấy chục cân thức ăn chăn nuôi chạy tới chạy lui đi? Cậu còn tốt, Trường Vinh cùng những nhân viên chăn nuôi khác chắc hẳn sẽ mệt đến thở hồng hộc đi?
Vân Lương như nghĩ vậy, không nghĩ tới, ở trong mắt những người khác trong, cậu mới là nhân viên chăn nuôi có thể lực kém cỏi nhất trong số những nhân viên chăn nuôi.
Nhân viên công tác mỉm cười đầy ẩn ý: "Cậu là người đầu tiên hỏi tôi vấn đề này đấy."
Hắn lập tức gật đầu nói: "Đương nhiên có thể, tiết mục tổ chuẩn bị sẵn ba chiếc xe đẩy nhỏ, tới trước thì được, sử dụng xong phải nhớ đem nó trả lại."
Ba chiếc?
Vân Lương không khỏi sửng sốt, nhưng rõ ràng bọn họ có tám phòng triển lãm.
Nhân viên công tác thấy cậu dường như đã phát hiện ra điều gì đó, chỉ hơi hơi mỉm cười, dặn dò nói: "Mỗi ngày buổi sáng 8 giờ, giữa trưa 12 giờ, buổi chiều 6 giờ, là thời gian động vật ăn cơm, nhất định không được quên mất."
Vân Lương gật đầu tỏ vẻ chính mình nhớ kỹ.
"Có cần tôi giúp lấy thức ăn ra không?" Nhân viên công tác hỏi.
Hắn liếc nhìn cánh tay gầy guộc của thiếu niên, nghĩ thầm, với thân hình nhỏ bé như vậy, chắc hẳn sẽ khó đối mặt với công việc nặng nhọc? Vừa vặn hắn rất thích thiếu niên thông minh này, không ngại giúp đỡ cậu một chút.
"Không, cảm ơn, không cần." Vân Lương vội vàng lắc đầu, "Tôi có thể tự mình làm được."
Nhân viên công tác còn tưởng rằng cậu đang cậy mạnh, nhưng mà giây tiếp theo, hắn liền nhìn thấy thiếu niên "Gầy yếu" nắm lấy hai bên chậu cơm, thoải mái mà đem nó nhấc lên, không chút lưỡng lự, bước đi nhẹ nhàng về phía phòng triển lãm, còn nghe thấy cậu nói: "Tôi đi cho "điện hạ" ăn trước, tạm biệt anh Liêu!"
Nhân viên công tác: "...... Tạm biệt."
Hắn giống như nghe thấy được tiếng vả mặt "Bốp, bốp", không khỏi cảm thấy may mắn khi không đem suy nghĩ vừa rồi nói ra......
Vân Lương đi vào phòng triển lãm, trăn bự nằm ở trên một thân cây thấp, tận hưởng ánh sáng mặt trời, thấy cậu vào chỉ lười nhác mà ngẩng đầu, ngay sau đó lại nhắm mắt lại bất động.
Vân Lương đem chậu cơm đặt ở trên mặt đất, tiếp đón nó: "Điện hạ, lại đây ăn cơm trưa nào."
Trăn bự liếc chậu cơm trên mặt đất một cái, rõ ràng một chút hứng thú cũng không có, nhưng vẫn hạ cơ thể cao quý từ trên cây bò xuống dưới.
Vân Lương xem nó biểu tình, có chút kỳ quái: "Sao thế, không thích bữa trưa hôm nay à?"
Cậu nhìn thoáng qua chậu thịt tươi, có lẽ là thịt chân sau của con vật nào đó, xương đã được loại bỏ, màu sắc đỏ tươi.
Vân Lương cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng nhìn qua "Điện hạ" không giống như là một bé kén ăn. Hơn nữa đồ ăn do nhân viên công tác đưa tới, khẳng định là dựa trên thực đơn của động vật, sẽ không đột nhiên thay đổi, cho nên vì sao trăn bự không thích?
Sau khi bị trăn bự liếc mắt lần nữa, cậu chợt nhận ra: "Em muốn ăn thịt chín phải không?"
(Bừng tỉnh đại ngộ: chỉ tình huống bất chợt hiểu ra một chuyện mà trước nay luôn không hiểu.)
Trăn bự không nói gì, chỉ nhẹ nhàng chạm vào ngón tay cậu.
—— ai nha, thật đáng yêu.
Vân Lương mi mắt cong cong, nhân cơ hội sờ sờ "Điện hạ" vài cái. Đồng thời ở trong lòng cảm khái, "Điện hạ" thật là không thẳng thắn, nó giống như là cấp trên lâu năm, quen để cấp dưới suy đoán suy nghĩ của mình, không biết cái thói quen này rốt cuộc là hình thành như thế nào.
Cậu đem trăn bự ôm lên, "Điện hạ" sửng sốt một chút, sau đó chậm rãi di chuyển cơ thể, quấn lấy người cậu.
Vân Lương bê chậu thịt lên, hướng về phòng cậu, vừa đi vừa nói: "Điện hạ, lần sau có yêu cầu gì thì phải trực tiếp nói ra, con người anh hơi ngốc, không phải là mỗi lần đều có thể đoán trúng suy nghĩ của em, cho nên có thể...... Săn sóc anh một chút được không?"
Giọng nói thiếu niên vang lên, đôi mắt sáng ngời, trăn bự nghiêng đầu nhìn cậu, nó không cảm thấy thiếu niên ngốc tí nào, nhưng vì vẻ nghiêm túc thỉnh cầu nó thực sự đáng yêu, nó tự hỏi một giây đồng hồ, chạm chạm gương mặt thiếu niên, tỏ vẻ nó đáp ứng rồi.
Vân Lương nhếch khóe môi: Hôm nay cũng là một ngày nói chuyện với "Điện hạ" thành công.
Mà cùng lúc đó, show thực tế Phồn Tinh tổ ở trên Tinh Hà tuyên bố một tin tức, chính thức khẳng định nam chính của video trước đó khiến cho vô số người thảo luận ở trên Tinh Hà: Anh trai nhỏ không phải minh tinh, cũng không phải quân nhân, cậu tên Vân Lương, là một trong những thí sinh của show thực tế này nha #Link trang wed cá nhân của Vân Lương#, anh trai nhỏ xinh đẹp có độ thu hút tuyệt đối đối với động vật, còn có những hình ảnh khác về anh trai nhỏ chị gái nhỏ tiếp xúc gần gũi với động vật, các bạn có muốn xem không?
Nhiệt độ của Video vẫn chưa giảm xuống, rất nhanh thu hút rất nhiều cư dân mạng để lại bình luận tin tức dưới thông báo, hận không thể cách màn hình khiến cho tổ tiết mục nhìn thấy bọn họ điên cuồng gật đầu.
—— "Cái gì? Anh trai nhỏ vậy mà không phải là minh tinh? Hiện tại Tinh Tham có phải yêu cầu quá cao hay không? Nếu là tôi, chỉ cần nhìn khuôn mặt đó, không nói hai lời lập tức ký hợp đồng với cậu ấy!"
—— "Show thực tế? Động vật? Tại sao kao cảm thấy mấy từ này không hợp với anh trai nhỏ? Kao cảm thấy anh trai nhỏ nên mặc mặc một bộ quân phục xuất hiện trên chiến trường hoặc trong các bộ phim bom tấn lớn, nhưng điều này càng khiến kao tò mò hơn."
—— "Mị mới lượn qua web cá nhân của anh trai nhỏ một vòng, tại sao lại có ít ảnh như thế? Căn bản không đủ cho Fan nhan sắc liếm [khóc lớn]"
—— "Muốn xem muốn xem! Vô cùng muốn xem! Tiết mục tổ đừng có chọc con sâu thèm ăn của bọn tui! Đăng một ít video quảng cáo với trailer cho bọn tui đỡ thèm được hăm!"
Đây chính là hiệu quả mà tổ tiết mục mong muốn, vì thế lại đăng thêm một thông báo, tung ra một đoạn trailer dài 20 phút.
Kỳ thật gọi là trailer cũng không đúng, nội dung bên trong đúng là video khi tuyển chọn nhân viên chăn nuôi, đã được biên tập rồi đăng lên.
Các cư dân mạng click mở trailer, chỉ chốc lát sau làn đạn dày đặc liền xuất hiện.
"Ha ha ha bảo động vật tới quyết định thí sinh đi hay ở là cái quỷ gì vậy? Vẻ mặt của các thí sinh kiểu nghi ngờ nhân sinh cmn luôn rồi."
"Tui tới để xem anh trai nhỏ, biểu cảm anh trai nhỏ bất ngờ cũng xinh đẹp quá! Quả thực là người đẹp 360 độ không góc chết!"
"Anh trai tóc vàng muốn đánh cược với anh trai nhỏ xinh đẹp, ha ha ha kao nghe thấy âm thanh bị vả mặt."
"Biểu cảm anh trai tóc vàng khi nghe tổ tiết mục công bố đáp án buồn cười quá, thật là đã đánh cuộc thì phải chịu thua. Cậu ấy đảm nhận chuyện tấu hài trong chương trình à? Mị cắt ghép được rất nhiều meme của ảnh, ví dụ như này trương #Ba ba, con là con trai ruột không cùng huyết thống của ba! #"
"Ha ha ha trên lầu đúng là nhân tài, anh trai nhỏ xinh đẹp của chúng cũng không nghĩ tới anh trai tóc vàng vô liêm sỉ như vậy, trên mặt đầy vẻ "Tôi không cần một đứa con trai ngốc như cậu."
"Anh trai nhỏ cũng quá giỏi phải không? Tổ tiết mục lừa được mọi người nhưng lại không lừa được anh ấy. Rốt cuộc anh ấy làm thế nào biết được giới tính của Tây Nguyên sư nhỉ? Tôi nhớ không lầm Tây Nguyên sư đực và cái đều nhìn giống nhau?"
"+1, tui còn nghi ngờ cậu ấy lén lút thêm chất thu hút động vật nào đó, nếu không tại sao con trăn hung dữ như vậy ai đều không để ý tới, vừa nhìn thấy cậu ấy liền lập tức bò qua?"
"Anh trai nhỏ cũng bối rối luôn rồi, suýt chút nữa bị trăn bự đè xuống đất, nhìn vẻ mặt mờ mịt ngây ngốc của cậu ấy đi!"
"Ha ha ha tiên đoán của anh trai tóc vàng trở thành sự thật rồi, vua tiên tri vua tiên tri!"
(Câu gốc là: "哈哈哈金发小哥真是一语成谶,预言帝预言帝" theo baidu nó là "一语成谶,汉语,拼音是yī yǔ chéng chèn,意思是指一些不的预言,戏谑之言竟然成了真实的." Ngao cũng chả biết dịch như nào cho thuận miệng nữa QAQ)
Đoạn trailer được chỉnh sửa khá thú vị, bởi vì bản thân nó chứa nhiều điểm bùng nổ cùng những câu chuyện hài hước, biên tập viên chỉ làm nổi bật chúng qua việc biên tập, trong lúc nhất thời làn đạn tràn ngập bình luận "Ha ha ha" và bình luận về màn thể hiện của Vân Lương.
Sau khi trailer được tung ra không lâu, hashtag #Show thực tế Phồn Tinh anh trai nhỏ xinh đẹp# cùng #Anh trai tóc vàng – Vua tiên tri# lần lượt leo lên hot search, thu hút đến rất nhiều người xem khác.
Nhân viên viên tuyên truyền của tổ tiết mục vẫn luôn chăm chú nhìn chằm chằm màn hình, nhìn đến phản hồi mong nhịn không được nắm lấy nắm tay lớn tiếng "Yay" một tiếng.
Ý tưởng ban đầu bọn họ là dùng sự nổi tiếng của "nam chính phim bom tấn" để tạo sự chú ý cho chương trình, bởi vậy sự tồn tại của Vân Lương là quan trọng nhất, mà biểu hiện của cậu cũng được cường điệu hóa trong đoạn Trailer.
(Giải thích đoạn này một xíu cho những ai đã quên, thì Vân Lương từng lên hotsearh vì đoạn phim dọn đám Ảm Dạ tới khúc này vẫn còn hot cho nên phía chương trình muốn dùng độ hot đó để PR cho chương trình.)
Tất nhiên, trong đó cũng là do biểu hiện của Vân Lương mang theo đề tài cùng thảo luận nhiều nhất.
Hiện tại phần lớn dân cư mạng đã đem show thực tế Phồn Tinh cùng anh trai nhỏ xinh đẹp trong phim bom tấn liên hệ với nhau, ấn tượng của họ về Vân Lương từ anh nam chính anh hùng thành anh trai nhỏ có sức thu hút động vật tuyệt đối trong show thực tế, mục đích của tổ tiết mục tự nhiên là đạt được.
Bởi vì tuyên truyền thành công, đêm đó tổ tiết mục còn khai champagne chúc mừng.
Đương nhiên, đối chuyện này Vân Lương hoàn toàn không biết gì.
Cậu chính thức dọn qua phòng triển lãm, ôm một quyển sách nằm ở trên giường, thích ý mà bắt đầu thời gian đọc sách ban đêm.
Đúng lúc này, cậu nghe được cửa truyền đến tiếng gõ cửa "Cốc cốc cốc", không khỏi thắc mắc: Đã trễ thế này, ai sẽ qua đây?
Cậu đi tới cửa, mở cửa ra thì nhìn thấy "Điện Hạ" đáng lẽ nên ngủ trong tổ lại xuất hiện ở đây, đang dùng cái đuôi gõ cửa, không khỏi bật cười: "Sao thế? Điện hạ là tới nghe chuyện kể trước khi ngủ sao?"
Mà trăn bự nhìn thấy cục lông trắng đen đứng trước mặt nó, tức khắc sửng sốt một chút.
Bởi vì chênh lệch chiều cao, đầu trăn bự vừa lúc đối diện với cái bụng mũm mĩm của gấu trúc, nhìn mắt rắn nó co rút lại, giống như vô cùng kinh ngạc, Vân Lương dùng móng vuốt mập mạp sờ sờ đầu nó: "Là anh đây, anh là Vân Lương, đây là một loại hình dạng khác của anh."
Cậu còn tưởng rằng là cự mãng quá mức kinh ngạc, nên không có phản ứng, không nghĩ tới điều nó nghĩ lại là: Này cái bụng trắng này nhìn qua mềm như bông, rất thích hợp để nằm ngủ...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]