Cô gái phía trước vừa mua xong, Hạ Kỳ Niên đã khẩn cấp nhìn ông chủ nói: "Cháu muốn một hộp đậu phụ thối, mấy thứ này mỗi thứ đều lấy một xiên, rưới tương ớt, càng cay càng tốt."
"Ăn cay dễ bị nổi mụn đó." Thịnh Tinh Hà nói.
Hạ Kỳ Niên vén tóc lên khoe khoang: "Anh coi, bộ tôi có mụn sao?"
Không chỉ không có mà làn da còn khá mịn màng.
Thân là người vừa đụng vào ớt đã nổi mụn rần rần, Thịnh Tinh Hà cảm thấy thật thê lương.
Thế giới này thật không công bằng.
Ông chủ nói: "Có thêm nước sốt ngọt không?"
"Không cần, có thì là không?" Hạ Kỳ Niên hỏi.
Thịnh Tinh Hà ở một bên nói: "Mấy món này đều phải rưới thêm nước sốt ngọt mới ngon, bỏ thì là quỷ quái gì, cậu tưởng đây là thịt nướng sao?"
Hạ Kỳ Niên: "Thì là là linh hồn."
Thịnh Tinh Hà: "Cậu không cảm thấy mùi vị thì là kỳ lạ sao?"
Hạ Kỳ Niên: "Chỉ có con gái mới thích ăn ngọt."
"..."
Không phải thi đấu, Thịnh Tinh Hà khó có lúc được làm càn một phen, gọi rất nhiều món thịt, "Rưới tương ngọt, thêm một xiên đậu phụ khô nữa."
"Được rồi!"
Xiên que ra khỏi nồi, mùi thơm tỏa ra bốn phía, ông chủ đem bày hết vào một cái đĩa sắt hình tròn, bắt đầu rưới nước sốt lên.
"Đem đi hay là ăn ở đây?" Ông hỏi.
"Ăn ở đây đi."
Hạ Kỳ Niên bưng dĩa nếm thử một cái, cảm giác vị chưa tới, lại rắc thêm chút ớt bột lên trên.
Cậu rắc một cái, chai ớt bột của ông chủ chỉ còn lại phân nửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-doi-nao-thich-cau-ta/231336/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.