"Anh sao vậy? Mặt mày ủ rũ." Lữ Dương nhìn anh, "Không phải chỉ ở nhờ chỗ anh hai ngày thôi sao, cùng lắm thì tôi đưa anh tiền ở với tiền ăn thôi."
Thịnh Tinh Hà thở dài. "Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi không có mất hứng."
Lữ Dương chỉ vào mi tâm của anh. "Lông mày của anh sắp nhăn thành chữ xuyên(川) luôn rồi, còn nói không mất hứng à, nếu anh thật sự không thích tôi chuyển qua thì cứ nói thật đi, tôi cũng không phải là người hay để ý đâu."
"Cậu nói nhảm nhiều thật đó."
Đúng lúc xe đặt Tích Tích dừng ở trước mặt bọn họ, Thịnh Tinh Hà một tay đẩy cậu ta vào.
Hơn 10 phút sau, hai con gà ướt lúp xúp cũng về đến căn hộ.
Lữ Dương vừa vào phòng liền vội vàng cởi giày ướt đẫm ra, chân trần giẫm lên sàn nhà, cậu vọt vào phòng vệ sinh, để lại một chuỗi dấu chân dài ở phía sau.
"Tôi đi xối chân trước, khó chịu chết đi được, sắp tới còn mưa nữa, ông trời cố ý đối nghịch với tôi."
Thịnh Tinh Hà "Ồ" một tiếng, đang chuẩn bị gửi tin nhắn cho Hạ Kỳ Niên, người sau ngược lại đã chủ động tìm tới cửa.
"Mua mì lạnh cho anh." Sau khi Hạ Kỳ Niên vào nhà, đặt túi nilon lên bàn trà. "Người kia đâu?"
Thịnh Tinh Hà trở tay chỉ một cái. "Rửa chân rồi."
Hạ Kỳ Niên rút ra mấy tờ khăn giấy đắp lên tóc anh lau lau. "Anh cũng mau tắm rửa đi, đều ướt nhẹp hết rồi."
"Ồ." Thịnh Tinh Hà cầm khăn giấy lau mặt một chút, "Cậu ăn cơm tối chưa?"
Hạ Kỳ Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-doi-nao-thich-cau-ta/1020575/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.