Chương trước
Chương sau
Sân xanh biếc, suối nước nóng sương khói mịt mờ.

Tình Địch khuôn mặt xinh đẹp, chú có cao lớn oai phong.

Nếu không có cái người vô cùng chướng mắt nào đó thì tốt rồi.

Nhìn xem đây là sân khấu của ai.

Bản chóa có thể tưởng tượng được bóng dáng của mình mạnh mẽ thế nào khi bơi trong ấy!

Nhưng không được, bản chóa mà đi cái cơ thể nhỏ bé của Tình Địch làm sao đề được người yêu khốn nạn của tôi.

Em ấy giống bản chóa ngày trước, đều thích tập thể hình.

Tôi nổi lềnh phềnh giữa Tình Địch và Người Yếu, chỉ để lộ ra hai con mắt nhìn họ.

Tình Địch ngồi dựa vào thành ao.

Làn da ít khi ra nắng để lộ mấy mạch máu xanh tím.

Ngực... ôi... có thể cho bản chóa liếm một miếng không?

Thôi thôi.

Hôm nay không thể trầm mê mỹ sắc!

Cũng may Tình Địch khung xương cân xứng đi đôi với chiều cao của người ấy, không thì... chậc chậc chính là một con gà giò.

Không ổn, ham muốn bảo vệ của bản chóa đã bị kích hoạt!

Tôi lập tức cảnh giác nhìn Người Yêu.

So sánh thì người yêu của tôi có vẻ đẹp rắn rỏi.

Bình thường em ấy còn luyện cơ nên bắp mọi đường nét trên người đều đẹp.

Hừ, vóc người của bản chóa lúc trước cũng không kém em đâu!

Nhìn cái gì vậy?

Nếu em làm chó nhất định không đẹp trai bằng bản chóa đâu nhóe.

Người Yêu dời mắt khỏi bản chóa, hiển nhiên là ẻm cảm thấy bản chóa vô cùng chướng mắt.

Em ấy đảo mắt về phía Tình Địch rồi lộ ra vẻ say mê.

Đó là loại mê đắm không chỉ ở bề ngoài mà còn ở tình cảm nữa.

Nếu Tình Địch cũng thích người yêu của tôi, dù lúc trước em ấy có là một thằng khốn nạn, thì tôi cũng không đi chia rẽ họ...

Haizzz, nhưng tính đi tính lại thì... Không thể!

Tôi rất không cam lòng!

Tôi có làm chó cũng sẽ không để cho em thành công!

"Uống không?"

Người yêu của tôi mang rượu ướp lạnh để ở trên bờ tới.

Tình Địch nhìn thoáng qua, sao cũng được gật đầu.

Tôi nhìn chất lỏng trong suốt được đổ ra từ chiếc bình thủy tinh xinh đẹp trong lòng rung chuông mãnh liệt.

Chẳng lẽ định chuốc say Tình Địch?

Thật là đáng sợ!

Nhưng tôi là người hiểu rõ tửu lượng của Người Yêu nhất.

Tôi có hơi khó hiểu, quyết định tạm thời chưa ra tay.

Áu ~ thực ra bản chóa cũng chưa từng được thấy Tình Địch uống rượu đâu ~

Tửu lượng thế nào, say rồi có quấy không?

Tình Địch, bản chóa thực sự vì anh mà tan nát trái tim đấy!

Hai người cụng ly, Tình Địch nhấp một ngụm.

Nhưng không thể nhìn ra khuôn mặt cá mặn của người ấy có thích hay là không.

"Có vang sủi không?"

Người Yêu của tôi sợ hãi khẽ run.

"Giống giấm táo ấy, tôi quên tên rồi."

Tôi cũng ngây người.

Sau đó siêu ngạc nhiên!!

Tình Địch, anh có cùng khẩu vị với bản chóa!

Thật ra uống gì đó lúc ngâm suối nước nóng sẽ vô cùng thoải mái, nhưng cả lò nhà họ Vu đều theo phong cách thượng lưu, tôi chỉ có thể tìm thứ hương vị gần giống nhất trong hầm rượu nhà họ.

"Có, để em cho người mang tới."

Vẻ mặt người yêu của tôi không có thay đổi gì, tự nhiên đặt chén rượu lên bờ.

Dựa sát vào Tình Địch, tôi nhịn không được đặt móng vuốt lên cánh tay người ấy.

Tình Địch nghiêng đầu nhìn qua rồi đột nhiên nở nụ cười đáng sợ.

Bản chóa còn chưa kịp sến sẩm đã cảm thấy không ổn.

Quả nhiên Tình Địch vung ma trảo ấn đầu bản chóa vào trong nước.

Nhưng chỉ có vài giây lại thả tay ra.

???

Anh lên cơn gì?!

Tôi nhìn Tình Địch lên án.

"Cuối cùng mũi mày cũng ướt, tao khó chịu lâu rồi."

Điên hả!!!! Cái bệnh OCD này của anh!!!

Trong lúc tôi còn đang muốn cào Tình Địch báo thù.

Người làm trong biệt thự đã bưng rượu tới.

Người yêu của tôi không biết còn đang nhìn rượu nghĩ gì.

Tình Địch đã nâng cốc đổ ra.

Trong ly thủy tinh là món bản chóa yêu thích nhất!

Màu xanh lam mê người, mỹ lệ, thần bí ~

Khiến người ta nghĩ ngay đến phong cảnh ở Địa Trung Hải.

Trời ạ!!

"Cái màu này, coi có khác gì nước giặt quần áo không."

Ai? Kẻ nào? Là kẻ nào đang nói hươu nói vượn!!!

Tình Địch lắc chén rượu, màu xanh lam chuyển động giữa những kẽ ngón tay, dáng vẻ không phải rất muốn uống.

"Gâu gâu gâu!"

Anh không uống thì để bản chóa sướng hộ cho!

"Mày muốn uống?"

Tình Địch đưa cái ly tới.

"Gâu!"

Bản chóa há miệng chuẩn bị đón nhận nắng hạn gặp mưa rào hôm nay.

"Mơ đi."

Tình Địch thu tay về tự uống cạn sạch.

Đồ xấu xa!! Bả chóa tức chết rồi!

"Khụ khụ."

Hiển nhiên Tình Địch không biết cạch uống, bị sặc đến ho khan.

Người Yêu vội vàng ngang nhiên xông tới xum xoe.

"Sao thế?"

Em làm cái gì?!! Mau bỏ cái tay ra!

Tôi không nghĩ ngợi gì cào về phía cánh tay của Người Yêu.

Xem ra hôm nay bản chóa phải đại khai sát giới!

Ai biết người yêu của tôi đã có phòng bị, em ấy nghiêng người né tránh tôi, nhưng cũng không đụng được vào Tình Địch.

Hừ, ai cho em đụng, mất dạy....

Tôi ngả vào trên vai Tình Địch.

Đắc ý nhìn em ấy, chọc tức ẻm.

Há há há ~

"Sao lại muốn uống cái này?".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chế Ngự Nam Thần
2. Nữ Đồng Nghiệp Trà Xanh Có Quỷ
3. Chú Nhỏ
4. Ánh Trăng Sáng Thật Giả
=====================================

Người Yêu cũng uống một chén rượu cho hả giận, duy trì vẻ giả tạo.

Tình Địch lại rót một chén, rũ mắt, trong mắt là vẻ đắng chát.

"Thấy đề cử trên weibo, nhưng cảm thấy bị lừa, không hề sảng khoái như tưởng tượng, rất cay đắng."

"Vậy ư? Em cũng cảm thấy như vậy."

Gì? Hay là rượu này hỏng rồi? Chắc là lần trước mang tới, không phải chứ...

Hầy, đồ lừa dối, chê cay đắng mà anh còn uống làm gì?

Tuy rằng bản chó không uống được rượu.

Nhưng ngâm suối nước nóng sướng hết cả người ~

Tôi hưng phấn nhảy nhót thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn Tình Địch.

Người ấy mặc áo choàng tắm màu trắng, trên tay vẫn cầm bình rượu khiến cho bản chóa thèm thuồng.

Không biết người yêu của tôi uống lộn thuốc gì, rất trầm mặc.

Em không nói lời nào bản chóa càng vui!

"Tiểu Hạch Đào."

Tình Địch nhìn tôi rồi chỉ vào bắp chân mình.

"Gâu?"

"Ướt hết rồi này, mày đi sấy lông trước đi."

"Ngài Văn, để tôi đi, ở đây có máy sấy khô dùng cho thú cưng."

Người làm đi ngang qua bỗng nói.

Đầu óc bản chóa tỉnh hẳn, chỉ nhìn cũng thấy được ánh mắt động tâm của Tình Địch.

"Gâu!!"

"Cảm ơn."

Tình Địch không chút do dự vớt bản chóa lên rồi nhét cho người làm.

Đệch! Đồ con sen rác rưởi! Không phải chỉ là sấy lông thôi ư! Bản chóa còn biết trông cậy gì vào anh nữa?

Càng làm cho bản chóa kinh hãi là ngay chỗ rẽ Người Yêu của tôi lại lộ ra nụ cười tự tin.

Mẹ nó, sao lực tay người làm này lại mạnh như vậy!

Vẫn còn có người mà bản chó không giãy ra được??

Được rồi, Tình Địch anh phải đợi bản chóa!

Dù sao cứ giãy trước một chút.

Lồng sấy ~

Ờm, Tình Địch anh cũng có thể mua một cái.

Cái lồng sấy ầm ĩ làm bản chóa ong hết cả đầu.

Thấy tôi ngoan ngoãn chờ người làm liền thử điều chỉnh cái lồng.

Nhìn cũng biết là lần đầu tiên dùng, không hề thành thạo.

...

Nên là mua cái này chỉ để thoát khỏi bản chóa?

Á à, Vu Đậu Thần, em thế mà qua mặt được bản chóa.

Bản chóa... Tôi đi xx!!!

Tôi chui ra khỏi phòng chứa đồ rồi chạy cực nhanh.

Thời gian ngắn như vậy...

Cái gì nên làm hay không nên làm, bọn họ... á?

Tôi rất quen thuộc ngôi nhà này, nhưng nhiều góc quá làm tôi chóng cả mặt.

Nhanh như điện chớp cuối cùng bản chóa cũng đuổi kịp tới ngoài phòng của Tình Địch.

Căn phòng này được xây cửa sổ gỗ theo phong cách thời nhà Đường, trên cửa kéo được dán giấy tơ trong suốt trông rất đẹp.

Bản chóa tai thính nghe được một tiếng thở dốc trong phòng.

Hai người...

Cảm giác mình cứng lại rồi.

Tan nát cõi lòng gì gì đó không đủ để hình dung tâm trạng của bản chóa lúc này.

Trong một khoảnh khắc thoáng qua, ngay cả chó bản chóa cũng không muốn làm nữa.

Tôi vẫn không rõ vì sao mình lại gặp phải những chuyện như vậy.

Sớm biết vậy lúc trước không cho Vu Đậu Thần xuống xe.

Phải kéo theo em ấy cùng hẹo.

Cũng sẽ không có ngày hôm nay.

Không cần tự sát chuộc tội.

Không bị biến thành một chó chẳng thể làm gì.

Trừng phạt tôi lại bị phản bội thêm lần nữa.

Người làm vội vã chạy đến bên cạnh ngạc nhiên nhìn tôi.

Nhìn cái gì? Chó cũng được quyền khóc nhá!

"Rầm!!!"

Tường gỗ bỗng phát ra tiếng động lớn.

Đệt? Mấy người dỡ nhà hả?

Mặc dù ban ngày nhìn không rõ nhưng màn cửa lụa mỏng vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng hai người.

Hầy, kích động thế à? Không sợ bị chặt đứt chim hả?

"Đậu Thần muốn tôi à?"

Ế! Tình Địch sao anh lại ngang ngược như vậy?

Bản chóa dùng thị lực tốt của mình cam đoan, người bị đè trên của sổ là người yêu của tôi, còn Tình Địch đang vỗ má em ấy.

Tiếng nói của Người Yêu như vang ra từ sâu trong cổ họng, nghẹn như đang bị ai bóp cổ.

"Không phải chúng ta đã ở bên nhau rồi ư? Văn Khương, anh không muốn em sao?"

Tình Địch cười, không hề có thành ý nói:

"Tôi muốn chứ, nhưng cậu không phải người sẽ nằm dưới, phải làm sao đây?"

Chậc, Tình Địch, anh dạy bản chóa chiêu này đi.

Người yêu của tôi thở hổn hển, câm nín nửa ngày không nói chuyện.

À há.

Bởi vậy chơi buê đuê dễ có chuyện lắm.

Xem đi, phân cao thấp còn kịch liệt như vậy.

Người làm có lẽ cảm nhận được tâm trạng sếp không tốt muốn kéo bản chóa đi hong khô.

Nhưng bản chóa thấy rõ anh cười rối nhớ, cười thì cười đi giấu giấu đút đút cái gì!

Thế nhưng người làm vốn xuất thân từ lực sĩ, bản chóa không vật lại người ta.

Thôi được rồi, trên người ướt át cũng khó chịu lắm.

Bản chóa theo anh đi hóng gió chút vậy ~

Hưởng thụ dịch vụ SPA trong lồng sấy xong...

Lông bản chóa đã khô ráo mượt mà, cảm giác khí phách ầm ầm!

Tôi hiên ngang quay về.

Trong phòng Tình Địch mơ hồ có tiếng nói chuyện.

Hừ, không làm thì còn gì để mà bình tĩnh nói với nhau?

"Gâu!"

Tôi cào cửa.

"Két!"

Ê?? Tình Địch, tốc độ mở cửa của anh có hơi nhanh rồi đấy.

Tay phải Tình Địch đang cầm điện thoại di động, vẻ mặt hết sức đặc sắc!

Ặc... khó tin? Khiếp sợ? Sợ hãi!

Mọe bà, anh nhìn bản chóa như vậy làm gì?

Tôi lạnh run, lùi về phía sau mấy bước.

"Được, tôi biết rồi, tôi sẽ thử một lần."

Cúp điện thoại Tình Địch lại lẳng lặng nhìn tôi.

Anh nhìn thì cứ nhìn đi, mắc gì còn phải khóc???

Haizzz, đúng lúc hôm nay bản chóa cũng vừa khóc, thôi thì an ủi anh chút vậy.

"Áu áu..."

Tôi đối diện với ánh mắt áp lực của Tình Địch, bước nhỏ đi sang cào bắp chân người ấy.

"Tiểu Hạch Đào."

Tình Địch ngồi xổm xuống bưng mặt tôi rồi nhìn chăm chú.

Lại là đôi mắt xinh đẹp này, nhưng lại chảy ra nước mắt trong suốt.

Rơi vào mặt bản chóa là không xong đâu, bản chóa vừa mới sấy lông xong đấy.

Người ấy khóc nhưng lại có cảm giác vui mừng khó xác định.

Đến cùng là thế nào?

"Tao hỏi mà nhá Tiểu Hạch Đào, lúc tắm suối nước nóng mày muốn uống rượu của tao đúng không?"

"Gâu!"

Đương nhiên rồi! Anh là cái đồ con sen rác rưởi không cho bản chóa uống!

"Vậy mày cảm thấy rượu này có phải nên thêm hoa quả gì vào không?"

Cái gì? Không phải weibo lúc trước của bản chóa đã nói rõ rồi hả?

Nhưng bản chóa sẽ không nói đâu, anh đang cười nhạo bản chóa chứ gì!!

Tình Địch cũng đột nhiên phát hiện vấn đề này, người ấy buông bản chóa ra rồi đưa hai tay đến trước mặt tôi.

"Bên trái là chanh, bên phải là đào."

Nói xong còn sợ bản chóa không biết trái phải mà khua tay.

Hừ, tôi vươn móng vuốt chọn tay phải của người ấy.

Nhưng Tình Địch đột nhiên thu tay về, gấp gáp như người bị bệnh thần kinh.

"Bên trái là đào, bên phải là chanh. Mày nghe rõ chưa?"

Tình Địch thận trọng hỏi lần nữa.

Há há, anh nghĩ bản chóa ngu chắc? Cái loại trò vặt này!

Tôi không chút do dự vươn móng về tay trái của tình địch.

Ê? Anh lại khóc cái gì? Sao hôm nay lại bị kích thích thành cái túi khóc bự thế kia!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.