EDITOR: LAM
Sau khi lớp học thêm Tiếng Anh kết thúc, đã là năm giờ chiều.
Giáo viên Anh Văn là một vị tiến sĩ du học từ Mĩ về, chưa đến ba mươi tuổi. Hôm nay cô đặc biệt trưng diện, mặc một chiếc đầm hoa hàng hiệu xa xỉ, hiển nhiên là sau khi kết thúc buổi dạy sẽ đi đâu đó hẹn hò vào cuối tuần. Cô cẩn thận thu dọn giáo án, chào tạm biệt hai cậu học trò trong lớp rồi sải bước giày cao gót đi ra ngoài.
Cố Kỳ Nam thu thập túi sách, xếp lại gọn gàng rồi hỏi, “Ông có phải về nhà ngay không?”
Tề Nhất Tu gật rồi lại lắc, “Bài tập chưa làm xong, còn khoảng mười trang nữa.”
Cố Kỳ Nam gật đầu, “Mai làm.”
Tề Nhất Tu mặt mày ủ dột, “Ngày mai tui có buổi tập tennis.”
Cố Kỳ Nam khó hiểu, “Ông không thích chơi tennis à?”
Tề Nhất Tu thở dài, “Mệt mỏi lắm, chạy tới chạy lui vã cả mồ hôi hột, tui không thích vận động.”
Cố Kỳ Nam chân thành khuyên nhủ, “Vận động là chuyện tốt, có thể giúp ông thân thể khỏe mạnh. Tui hiện tại đang theo một khóa Taekwondo, một tuần hai buổi.”
Tề Nhất Tu khiếp sợ, “Thật á hả? Có bị đánh trúng không? Đau không?”
Cố Kỳ Nam bày ra vẻ mặt thất vọng, “Ban đầu tui cảm thấy rất ổn nhưng về sau lại thấy chẳng có tác dụng gì.”
Tề Nhất Tu vác cặp sách chạy theo sau Cố Kỳ Nam hỏi tại sao.
Cố Kỳ Nam vì muốn luyện phát âm, chuẩn bị tốt cho việc du học sau này nên mới đăng kí khóa học Tiếng Anh từ năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-bao-ban-cung-ban-danh-cau/203018/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.