Hệ thống cười lạnh: [Ký chủ, người phải nhận được sự chấp thuận của dưỡng nữ được chỉ định! Tùy tiện tìm một tiểu dã chủng sẽ không có khả năng thành công đâu.]
[Phải không?]
Lại có bốn, năm nữ hài tử tiến vào, nhào vào trong lòng ta, mồm năm miệng mười gọi ta mẫu thân.
Ngay sau đó là mười mấy người, hai mươi mấy người, cho đến khi toàn bộ nữ tử đều vào đây chật ních.
Cuối cùng, toàn bộ nữ hài tử mồ côi trong Sở gia thôn đều được ta nuôi dưỡng mấy năm nay -- tất cả đều là dưỡng nữ của ta.
Trong đó, đã sớm bao gồm dưỡng nữ được hệ thống chỉ định kia.
Lúc trước, ta hỏi Uyển di vì sao muốn mở trường học cho nữ hài, nàng nói: “Không chỉ nam nhân mới có thể bình định thiên hạ, nữ tử cũng có thể.”
Ta không có mẫu thân nhưng đạo lý mà mẫu thân nên dạy, ta đều hiểu.
Sau khi ta đứng vững trong cung liền nhờ Uyển di và phụ thân ra ngoài cung giúp đỡ cô nhi.
Mười năm trôi qua.
Nữ hài tám tuổi năm nào cũng trở thành ‘mẫu thân’ thật sự có thể che chở cho cô nhi.
Hệ thống tức giận, giọng nói trở nên bén nhọn:
[Cái này không tính! Cái này không tính!!! Ký chủ gian lận! Bọn họ đều là loại dã chủng thấp kém, không tính!!]
[Ai nói không tính?]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-tue-vinh-quang/3653028/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.